Trì Dật xấu hổ gãi gãi đầu “Anh biết ngay là em sẽ nhận ra anh mà, anh thực sự là Trì Dật, nhưng thân thể này là của Trì Lâm, em họ anh.”
Tôi đã mất một đêm để tiêu hóa chuyện này.
Hóa ra năm đó Trì Dật rời đi mà không nói lời từ biệt là do Huyền Trạm sắp đặt.
Ban đầu Huyền Trạm quyết định để Trì Dật đi đầu thai, nhưng vì phát hiện ước nguyện của anh chưa được thực hiện, hoàn toàn không thể tái sinh, nên Huyền Trạm đã đưa anh đến một nơi an toàn, tiện thể có thể giúp anh nâng cao linh hồn.
Về sau, Huyền Trạm phát hiện ra Trì Lâm, em họ của Trì Dật, bị tai nạn xe hơi, trở thành người thực vật, nhân lúc Trì Lâm chết não, Huyền Trạm đã tìm cơ hội để Trì Dật thay thế Trì Lâm.
“Cho nên, hiện tại anh là mượn xác hoàn hồn?”
Trì Dật có chút ngượng ngùng “Có thể nói là như vậy.”
Mẹ ơi, còn có thể chơi được như vậy sao.
Tôi nghĩ tôi phải thắp ba ngọn nến cho Trì Lâm để anh ấy được yên nghỉ thôi.
“Em có thấy anh cực kì vô sỉ không?” Trì Dật bất an nhìn tôi.
Nếu Trì Dật không nhập vào cơ thể Trì Lâm, đến lúc Trì Lâm đi đầu thai, cơ thể này cuối cùng sẽ bị hủy hoại.
Bây giờ anh có thể thay thế Trì Lâm sống lại, đó cũng là cơ hội ông trời ban cho.
“Em trách anh á.” Tôi vui mừng khôn xiết “Trách anh ba năm rồi không đến tìm em. Suýt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-dac-biet-cua-toi/2452490/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.