Giờ ra chơi Ái Ái rời khỏi lớp đi đến nhà vệ sinh, lúc trở ra bất ngờ bị Lý Vũ Hàn kẹp cổ lôi lên sân thượng, suốt đoạn đường đi cô không ngừng mắng chửi vùng vẫy thoát khỏi tay anh, đến khi nhìn thấy Khang Bất Dịch đang chờ ở sân thượng cô liền im thinh thít, đứng nghiêm trang không còn phản kháng.
Dưới mái hiên, Khang Bất Dịch ngồi ở chổ bàn ghế được mang lên rất lâu trước đó, anh không kiên nhẫn vòng vo, vừa thấy Ái Ái đã lập tức hỏi thẳng vào vấn đề chính: “Cậu có biết chuyện của Uyên Nhi bốn năm trước không?”
Vừa nhắc đến liền biết có chuyện, nhưng trong chuyện này Ái Ái đang nắm giữ một bí mật quan trọng của Du Uyên Nhi, cô không thể để Khang Bất Dịch đạt được mục đích quá dễ dàng, điều đó chẳng khác nào người chịu thiệt thòi cuối cùng là cô bạn đáng thương của cô.
Dù đối diện với Khang Bất Dịch có cảm giác rất sợ hãi, nhưng Ái Ái vẫn gồng mình tỏ ra cứng rắn để cho anh biết cô không dễ ức hiếp, thế nên đừng mơ mà dùng cô để làm tổn thương Du Uyên Nhi.
“Tôi... biết, nhưng mà trước khi nói tôi muốn biết lý do tại sao lần đó cậu lại đột ngột biến mất?”
Gương mặt Khang Bất Dịch lộ rõ sự bất mãn, anh không có nhiệm vụ phải khai báo cho một người khác ngoài Du Uyên Nhi, anh trầm giọng: “Trọng tâm”
Nghe giọng mang ít nhiều sự phẫn nộ của Khang Bất Dịch làm dũng khí của Ái Ái bay sạch sành sanh, vội vã khai báo: “Năm đó Uyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-cuong-bao/199766/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.