Sau một lúc lâu hôn nhau, Tuấn Khải mới từ từ kết thúc nụ hôn rồi buông Linh ra.
" Làm bạn gái thật của anh nhé!" Tuấn Khải cúi xuống nhìn Linh.
" Đành vậy thôi! Em cũng không muốn làm người giả nữa. Không muốn lừa dối ai thêm nữa. Dù gì anh cũng đã cướp mất 2 nụ hôn của em rồi." Linh mỉm cười.
" Nhầm rồi! Em đã bị anh cướp mất 3 nụ hôn cơ!" Tuấn Khải cười rồi ôm cô vào lòng.
" Hả? Vậy nụ hôn thứ 2 là khi nào thế?" Linh rời khỏi vòng tay, ngước mắt lên nhìn anh.
" Lần em với anh đi họp báo ra mắt quản lý riêng, hôm đó về muộn em ngủ gật anh bế em vào phòng, đặt lên giường kéo chăn cho em rồi không may em trở mình và anh mất đà...."
" Hóa ra là vậy!"
" Ra đây ngồi!" Khải kéo Linh đến chỗ xích đu rồi 2 người cùng ngồi xuống.
Linh tựa vào vai Khải, 2 người cùng ngước lên trời ngắm sao.
" Em biết nay ngày gì không?" Tuấn Khải chợt hỏi.
" Thì là ngày sinh nhật của em chứ còn gì nữa."
" Sai rồi. Ngoài sinh nhật em ra còn là ngày khác nữa."
" Ngày gì ấy nhỉ?" Linh ngơ ngác.
" Ngày này 1 năm trước anh với em gặp nhau." Tuấn Khải nhe răng cười.
" Ừ nhỉ! Sao anh để ý thật. Hôm đó phải đi không được đón sinh nhật cùng bố mẹ..." Linh giọng buồn buồn.
" Đương nhiên phải để ý rồi. Anh ấn tượng nhất lúc em quát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-cua-toi-la-vuong-tuan-khai/2477571/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.