Đúng lúc đó cửa phòng bật mở. Đó là Đình Đình, Vương Nguyên, Thiên Tỉ và Tử Vy đi gọi hai người dậy nhìn thấy trong phòng cảnh tượng lúc đó. Ai cũng mắt chữ A mồm chữ O nhìn hai người và Linh và Khải cũng thế
" Xin lỗi !! Làm phiền hai người rồi. Hai người dậy đi. Rồi đi ngắm mặt trời mọc." Vương Nguyên cười tủm tỉm nói rồi đóng cửa phòng lại.
" Tất cả là tại anh đấy. Tên biến thái này!! Bị hiểu lầm rồi đó. Tí đi mà giải thích với họ." Linh ngồi dậy đánh anh một phát rồi đi vào phòng tắm làm VSCN.( vệ sinh cá nhân).
" Này mọi người không được hiểu lầm đấy. Thực ra vừa nãy là do mình không may ngã lên anh ta thôi." Linh vừa ra khỏi phòng đã giải thích với mọi người.
" Chứng minh đi. Không có nhân chứng à nha nên không thể biết được hai người làm gì." Tử Vy trêu Linh.
" Đúng đấy. Trăm nghe không bằng mắt thấy. Bọn tớ nhìn thấy gì thì nghĩ như vậy thôi." Đình Đình cũng hùa theo Tử Vy trêu Linh. Khiến cô khó mở lời.
" Thôi đừng trêu em ấy nữa. Em ấy nói sao thì như vậy." Thiên Tỉ giải vây cho Linh.
Cả bọn đi ăn sáng rồi ra biển chơi. Đi dạo dọc quanh bờ biển ngắm mặt trời mọc.
19h tối......... Phòng của Đình Đình và Vương Nguyên.
" Anh Vương Nguyên. Thực ra em cũng là một tứ diệp thảo. Hâm mộ anh từ lâu rồi. Anh cho em xin chữ kí được không?" Đình Đình e dè đưa một quyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-cua-toi-la-vuong-tuan-khai/2477512/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.