Đang nấu cơm tối. Linh nghe tiếng cổng mở.
" Chắc là Tuấn Khải về." Cô nghĩ.
"Chào cháu." Tiếng một người đàn ông vang lên.
Linh giật mình quay ra.
" Chú là ai? Chú tìm ai ạ?"
" Chú là chủ nhà này mà. Chú là bố của Tiểu Khải. Vương Tuấn Kiệt. Rất vui được gặp cháu." Người đàn ông mỉm cười hiền từ nói. ( Tác giả không biết tên của bố Tuấn Khải nên bịa. ^^ Còn mẹ tên đúng là Cung Thanh Hồng nhá.)
" Dạ cháu rất vui được gặp chú. Chú không hỏi cháu là ai sao? Chú biết cháu ạ?" Linh rót nước ra.
" Chú nghe vợ chú kể hết rồi. Nghe nói bà ấy bị ốm nhờ cháu chăm sóc cả. Cảm ơn cháu." Ông Kiệt nhận cốc nước từ tay Linh.
" Dạ không có gì ạ. Chú ngồi đây chơi. Cháu đang dở tay nấu bữa tối ạ."
" Ừ cháu cứ nấu đi."
Khoảng mấy phút thì tiếng cổng mở lại vang lên. Lần này thì Khải về thật rồi.
" Con chào bố. Bố về rồi ạ?" Khải vừa bước vào nhà thì nhìn thấy bố mình.
" Ừ. Con trai bố dạo này càng lớn càng đẹp trai nhỉ. Bố mới đi có 4 tháng mà con lớn nhanh ghê."
" Bố xem tình hình mẹ thế nào chưa?"
" Chưa. Thôi con đi tắm đi còn xuống ăn tối. Bố lên xem mẹ thế nào." Nói rồi ông đứng dậy đi lên phòng.
Tuấn Khải cũng theo ông lên.
Bữa tối....
" Oaaaa...!! Cháu có tài nấu ăn đấy. Ngon lắm." Ông Kiệt gắp một miếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-cua-toi-la-vuong-tuan-khai/2477504/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.