Edit: Mộc Tử Đằng
Đứng ở bên ngoài bãi đỗ xe Hứa Kiều có chút nhàm chán, nhưng mà tốc độ của Thẩm Lạc Dương cũng rất nhanh, qua một lát cô liền nhìn thấy anh lái xe đến.
Xe dừng lại bên người cô, Hứa Kiều mở cửa xe ra ngồi vào.
Bản thân Thẩm Lạc Dương không phải là kiểu người thích nói nhiều nên hầu như trên xe anh đều im lặng.
Mà Hứa Kiều từ khi lên xe miệng liền nói không ngừng nghỉ.
Cho nên dọc theo đường đi, toàn là thanh âm ồn ào của Hứa Kiều, Thẩm Lạc Dương cũng chỉ là yên lặng lái xe nhanh hơn.
Thẩm Lạc Dương đem xe chạy vào bãi đỗ xe của võ quán.
"Tới rồi." Anh nhàn nhạt nhắc nhở cô.
"Nhanh như vậy đã đến rồi à?" Vì sao ngày thường cô chạy đến đây cảm thấy đường đi rất dài mà, hiện tại lại nhanh thế này!
"Ừ."
Thẩm Lạc Dương đem xe dừng lại vị trí cố định, sau đó mở cửa.
Hứa Kiều cũng nhanh tay đẩy cửa ra xuống xe.
Hai người cùng nhau đi vào võ quán.
Hứa Kiều nhìn thoáng qua di động, hiện tại mới 8 giờ rưỡi.
Hôm nay cô đúng là đến quá sớm rồi.
"Một lát nữa tôi có thể tham quan võ quán không?" Hứa Kiều đột nhiên bắt lấy cánh tay anh, sau đó ngẩng đầu hỏi anh.
Thẩm Lạc Dương nhìn thoáng qua cái tay đang níu lấy cánh tay mình, không nói gì.
Hứa Kiều đương nhiên phát hiện tầm mắt của Thẩm Lạc Dương đang nhìn đến bàn tay của cô, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-cua-toi-la-trung-khuyen/3567272/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.