"Thưa mẹ, con mới về ạ..."
"Mày làm gì mà về muộn thế? Thằng Thiên đi quanh khắp nhà để tìm mày kia kìa!"
Thẩm Dật Nhi không để ý gì tới lời nói của bà ấy lắm, cô bước đi thẳng lên phòng của mình mặc kệ cho mấy lời càu nhàu của bà mẹ. Vừa mới mở cửa phòng ra, đập vào mặt cô lúc này chính là gương mặt xấu xí cùng hoa tai, xăm hình ăn chơi của thằng em trai tên Thiên.
"Ê bà chị, tiền đâu rồi? Đưa đây cho tôi đi!"- Thiên giở giọng ra lệnh nói:
"Không có, mày cầm hết tiền của tao đi mua xe rồi còn đâu!"
"Đừng có mà nói láo! Hôm qua, tôi vừa mới thấy chị qua nhà thằng em trai chơi đấy thôi, còn về muộn nữa!"
"..."- Dật Nhi im lặng không hé nửa lời, vậy mà thằng em này của cô vẫn biết chuyện đó:
"Còn về rất muộn nữa, sao không ở đấy tâm sự cả đêm với nó đi! Lại còn vác mặt về cái nhà này làm gì?!"
Giờ đây, Dật Nhi đã không còn có thể giữ nổi bình tĩnh nữa. Cô ném thẳng quyển sách dày cộp đầy những kiến thức chuyên ngành của mình vào mặt của thằng em trai tên Thiên, cô hét ầm lên vào mặt nó:
"Mày có thôi ngay đi không hả? Một câu mày cũng nói tới em trai tao! Tao cho mày thiếu thốn cái gì hơn em trai tao không hả?"
"Chị làm cái gì mà cần phải hét to như vậy? Không cho thì thôi, mắc gì mà cần phải lớn tiếng!"- Lâm Thiên lầm bầm:
Người mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-cua-nu-than-hoa-ra-lai-thich-toi/2605425/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.