Nhã Kỳ dường như không hiểu chuyện gì đang xảy ra cả, Trạch Dương chơi với cô từ bé cho tới lớn không thể nào mà anh có chị gái mà cô không biết tới được. Hay là có khi nào cô lại quên mất rồi không? Dạo này, cô cảm thấy bản thân mình rất đau đầu và quên đi rất nhiều thứ.
"Chuyện gì thế?"- Nhã Kỳ bất ngờ đẩy anh ra, sau đó lùi lại về phía sau mấy bước.
Cô cố gắng nhớ lại, rốt cuộc đã có chuyện gì vậy chứ? Có khi nào chuyện này cô cũng biết không? Bản thân mình có liên quan hay không? Hay chính cô mới là mấu chốt của chuyện này? Cô không thể nhớ nổi nữa, điều mà cô hận mình nhất đó có lẽ là trí nhớ của cô giảm sút đi rất nhiều. Bây giờ, cô còn chưa được hai mươi tuổi sao có thể chưa già đã lẫn được chứ.
"Chị ấy, mà mày nói rốt cuộc là ai?"- Nhã Kỳ ôm cái đầu đang đau nhức của mình, cô cắn răng hỏi.
"Mày không nhớ sao? Chị ấy!"- Trạch Dương không hề nói ra "chị ấy" là ai, anh để mặc cho Nhã Kỳ cố gắng nhớ ra.
Sau một hồi vật lộn với trí nhớ của mình, cô vẫn không thể nhớ ra nổi rốt cuộc người mà anh nói là ai. Phải chăng cô cũng quen biết cô gái ấy hay sao? Nếu vậy thì sao cô có thể quên đi được chứ, hầu như nếu người nào đó gây ấn tượng với cô, cô đều khắc ghi vào trong đầu.
Nhã Kỳ bắt đầu có những hoài nghi về bản thân mình, cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-cua-nu-than-hoa-ra-lai-thich-toi/2605388/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.