Dật Nhi chẳng nói nhiều liền kéo ngược Hương Giang về phía mình, cô trừng mắt cảnh cáo Hương Giang. Con nhỏ này khi trước còn kiêu ngạo cướp nhiều thứ từ tay cô lắm kia mà, giờ đây cũng chỉ là một con nhóc nằm dưới chân cô mà thôi.
Trời bắt đầu lộng gió, công việc tìm kiếm Nhã Kỳ càng khó khăn hơn. Hào Kiệt đã được Dật Nhi phân đi làm công cuộc tìm kiếm Nhã Kỳ, nhưng nó có vẻ khá khó khăn đối với anh. Anh chỉ đi một mình, một mình anh liệu có thể tìm thấy cô gái nhỏ ấy?
Đối với Dật Nhi mà nói, để khiến cô ấy tin tưởng là rất khó. Nhưng cô gái này dường như là ngoại lệ, khu ngoại ô này anh vẫn còn rất nhờ, nó không hề đổi thay. Nơi đây là nơi anh đã được một cô gái nhỏ cứu giúp.
“Lăng Nhã Kỳ, em mau tỉnh dậy đi, tỉnh lại đi mà!”
Hào Kiệt cuối cùng cũng tìm thấy Nhã Kỳ ngã xuống ở vách núi gần đó, nhưng với độ cao này đáng lẽ cô sẽ rơi thẳng xuống nước mới phải. Nếu rơi xuống nước không chết, độ tỉnh táo vẫn còn thì có thể bơi lên bờ, nếu không là sẽ bị cuốn trôi theo dòng thác.
Nếu cô đã có thể nằm ở vách đá trong hẻm núi, như vậy có nghĩa là cô đã tự bơi lên sao? Quần áo vẫn còn ướt sũng, máu trên đầu cô đang không ngừng chảy xuống. Nhìn thấy Nhã Kỳ của lúc này, lại khiến anh có cảm giác rất sợ hãi, vì ngày Hương Giang bị tai nạn bộ dạng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-cua-nu-than-hoa-ra-lai-thich-toi/2605364/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.