Bầu không khí giữa hai người lúc này có chút ngượng ngùng, Trạch Dương cõng cô về lại trường. Anh nói cô nên ở trong phòng y tế dưỡng bệnh thêm vài ngày nữa, nhưng từ nhỏ cho tới lơn cô có bao giờ nghe lời ai đâu kia chứ.
Vừa ngang ngược lại liều lĩnh, chỉ toàn làm theo ý mình chứ đâu có để ai vào trong mắt. Nhã Kỳ liền đòi anh đưa về phòng thay quần áo, sau đó ra sân tập cùng mọi người.
Bộ đồ tập lần đầu thấy cô diện lên với mái tóc cột đuôi ngựa gọn gàng ra sau, khiến cho Trạch Dương có chút không quen cảm thấy cô bạn thanh mai trúc mã của mình mới ngày nào đã trở thành một thiếu nữ mê động lòng người rồi. Anh vẫn còn nhớ, nếu không có anh ở bên cô thì với cái tính ngây thơ và tin người của cô có khi lại có mấy tên người yêu cũ cũng nên, mấy thằng cặn bã háo sắc chắc chắn sẽ khiến cho cô ấy đau lòng không ít.
Chỉ có anh mới ở bên cạnh cô, lúc anh suy sụp nhất cũng là cô ấy ở bên cạnh anh. Như hình với bóng chỉ sợ có lẽ đối với anh, cô không chỉ đơn giản là một người bạn thân khác giới của anh nữa rồi. Nhưng trong tâm cô có ai không phải là anh không biết, cô vốn dĩ chẳng bao giờ bận tâm tới anh. Những thứ anh làm đối với cô đó là một điều hiển nhiên, bố mẹ cô cũng dặn anh phải chăm sóc cô.
Cô vẫn luôn trăn trở chuyện gia đình trong lòng, vẫn chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-cua-nu-than-hoa-ra-lai-thich-toi/2605351/chuong-85.html