[Ngày 8 tháng 8, trời nắng.]
Nét chữ của cô bé thập phần đoan chính, có thể tưởng tượng được từng nét bút được cô bé viết vô cùng cẩn thận và nghiêm túc.
[Uông tiên sinh, chào buổi sáng.]
Tuân Mị cuối cùng cũng biết được cái đồ vật kì quái đang nằm trong lồng ngực mình đây rốt cuộc là cái giống loài gì.
[Mẹ trở về nhà vào lúc 4h30 sáng, lúc đó con lỡ ngủ quên không ra mở cửa được cho mẹ, khiến cho mẹ rất tức giận, nhưng vì quá mệt nên mẹ cũng không có phạt con.
Ba tỉnh dậy vào lúc 9 giờ liền lập tức đi ra ngoài, bố dặn con không được nói cho mẹ biết là bố đi ra ngoài tìm dì Lý, như vậy đến buổi tối liền mang cho con rất nhiều bánh quy.
Chỉ là loại bánh quy hình trái tim này, lần trước Lệ Lệ đã cho con rồi.
Lệ Lệ nói rằng muốn đến nhà con chơi, nhưng mẹ con chắc chắn sẽ không đồng ý, nếu mà mẹ biết con mang bạn học của mình về nhà, mẹ nhất định sẽ phạt con thật nặng.
Uông tiên sinh, bây giờ con đang đói lắm, không biết ba ba có thể về nhà sớm hơn một chút được không, để con có thể được ăn bánh quy.
Không ổn rồi Uông tiên sinh, đã 12 giờ, mẹ con sắp tỉnh lại rồi, lần sau con lại nói chuyện với ngài, hẹn gặp lại.]
Xem xong dòng chữ cuối cùng, Tuân Mị và Đoàn Thuỷ Lưu đều nhìn đến chiếc đồng hồ để trên bàn cà phê.
11 giờ 58 phút.
Mẹ đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-cua-npc/1928620/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.