Sáng hôm sau Đồng Vân Nhã tỉnh dậy, thấy bản thân trần như nhộng nằm bên cạnh Hàn Triết Tự, ánh mắt hốt hoảng đan xen ghê tởm điên cuồng dùng gối đập vào người anh ta.
"Hàn Triết Tự mày là tên khốn kiếp."
Hàn Triết Tự trong cơn buồn ngủ không kịp trở tay, bị Đồng Vân Nhã đập tới đầu óc quay cuồng. Sau khi lấy lại thế chủ động cậu ta xông đến đè chặt Đồng Vân Nhã dưới thân ngả ngớn: "Đêm qua cái miệng nhỏ này không ghê gớm như vậy, nó rất ngọt ngào làm tôi đến giờ vẫn nhớ nhung."
Lời nói kèm theo hành động anh ta trực tiếp cưỡng hôn Đồng Vân Nhã, cho tới khi trên môi truyền tới cơn đau dữ dội mới ngừng lại.
Hàn Triết Tự lau vệt máu trên môi, cười nhếch mép nói: "Cho dù cô có ghét bỏ thì cũng không thay đổi được sự thật, cô đã là người của tôi."
"Hàn Triết Tự nếu cậu đem chuyện này nói ra ngoài đừng trách tôi." Đồng Vân Nhã đẩy Hàn Triết Tự ra khỏi người, túm chăn vội vã xuống giường, ở nơi cho rằng an toàn đanh giọng uy hiếp.
Chiếc chăn duy nhất trên người đã bị Đồng Vân Nhã lấy mất, trên người Hàn Triết Tự không còn gì che chắn, lõa lồ một cách khủng bố, nhưng anh ta không quan tâm mò mẫm trong túi quần ra bao thuốc cùng bật lửa, rồi tựa vào thành giường phì phò hút thuốc.
Theo tiếng rít vào thở ra của anh ta, khói thuốc trắng lan tỏa khắp phòng, anh ta đưa mắt nhìn về phía Đồng Vân Nhã khẽ nói: "Yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-cu-moi-ngay-deu-muon-theo-duoi-toi/2813331/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.