Buổi chiều Hàn Thiếu Quân còn phải tham gia bữa tiệc nào đó, cho nên không dành thời gian ở bệnh viện quá lâu, mua thuốc xong liền chở Tần Vi về thẳng căn hộ. 
Hàn Thiếu Quân mang túi thuốc vào phòng, sau đó mặc lên người một bộ âu phục bảnh bao, trước khi đi dặn dò Tần Vi: 
"Buổi tối tôi không ăn cơm đâu đừng chờ." 
Tần Vi nhìn chiếc cà vạt thắt có chút lệch trên cổ Hàn Thiếu Quân, nửa muốn tiến tới giúp anh chỉnh sửa, nửa lại sợ bị anh lạnh nhạt từ chối, ngập ngừng một hồi vẫn là hèn nhát cụp mi cất lời: "Dạ." 
Ánh mắt Hàn Thiếu Quân đặt trên gương mặt Tần Vi, thoáng hiện lên tia bất mãn, nhưng lần này khác với những lần trước anh chọn cách im lặng xoay người ra khỏi phòng. 
Hàn Thiếu Quân đi rồi, trong nhà chỉ còn lại Tần Vi cùng em trai. 
Cảm giác bức bối dâng lên, Tần Vi đi tới cửa sổ sát đất kéo tấm rèm lên, đôi mắt thiếu chiều sâu lặng lẽ nhìn ngắm quang cảnh bên ngoài. 
Cô không rõ Hàn Thiếu Quân còn khóa cửa không cho mình ra ngoài hay không? Nhưng cho dù anh có mở cửa cô cũng không dám chạy lung tung, phía trước còn có Hàn phu nhân cô không dám đánh cược. 
Tần Vi tự giam mình trong phòng cả ngày, tới khi bầu trời nhá nhem mới rời giường xuống bếp nấu vài món đơn giản. 
"Chị hai chúng ta không trở lại đảo nữa sao?" Tần An An dùng thìa múc một ít cơm nóng đưa lên miệng thổi, lúc chuẩn bị ăn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-cu-moi-ngay-deu-muon-theo-duoi-toi/2813296/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.