Hàn Thiếu Quân đặt Tần Vi xuống giường, sau đó phủ tay lên chân cô nhẹ nhàng mát xa: "Thế này còn bảo không lạnh?" 
Sự ân cần đến quá bất ngờ này khiến Tần Vi không kịp tiêu hóa, đôi mắt ngây ngốc đi theo từng cử chỉ của anh, mãi một lúc sau mới tìm lại giọng nói đã mất: "Thực sự không có lạnh, được rồi để em." 
Nói dứt câu cô liền giữ lấy tay Hàn Thiếu Quân, chặn đứng mọi hành động tiếp theo của anh. 
Hàn Thiếu Quân im lặng đưa mắt nhìn Tần Vi, tầm nhìn mỗi lúc một sâu hơn làm tâm trạng cô rối bời. 
Đang lúc cô không biết phải nói gì để làm giảm không khí ngại ngùng này, Hàn Thiếu Quân tự nhiên đứng dậy xoay người đi vào phòng tắm. 
Theo sau bóng lưng anh, cô thở một hơi dài nhẹ nhõm, dịch chuyển cơ thể nằm xuống giường đem toàn bộ chăn phủ kín cả người. 
Cuộc sống này là thế nào đây? Vẫn còn tình nhưng chẳng thể bộc lộ. Tần Vi có rất nhiều nỗi lo, lúc sắp rơi vào trầm luân bất chợt lại tỉnh táo. 
Cô muốn anh quan tâm lại không muốn anh quan tâm, sợ lạnh nhạt nhưng lại lo không lạnh nhạt bản thân sẽ sa ngã. 
Cô buộc mình phải chấp nhận anh thuộc về người khác, còn cô chẳng qua chỉ là một cơn gió lướt qua cuộc đời anh mà thôi. 
Khoảng nửa tiếng sau Tần Vi cảm nhận được tấm đệm nhún xuống, tiếp theo hơi thở mang hương bạc hà mát lạnh quẩn quanh sau gáy cô. 
Đầu óc Tần Vi không hiểu tại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-cu-moi-ngay-deu-muon-theo-duoi-toi/2813293/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.