Ngay trong nháy mắt khi xe sắp chạy vào biệt thự, một chiếc xe máy phóng nhanh như bay. Giống như từ trên trời giáng xuống, chặn trước đầu xe ô tô.
Bố tôi đạp phanh gấp, mới không đụng phải. Thật nguy hiểm.
Ông ta ầm ĩ mắng to:
"Mẹ kiếp có biết lái xe hay không thế, chạy vội đi đầu thai hả."
Người lái xe mô tô cởi mũ bảo hiểm ra, là một chị gái tóc dài tư thế oai hùng hiên ngang. Ngồi ở ghế sau là giáo viên chủ nhiệm lớp của tôi.
Chị gái tóc dài kia đi tới trước cửa xe kính của xe nửa mở, đưa tay nắm lấy cổ áo bố tôi:
"Mở cửa xe cho tôi!"
Bố tôi là một người ngoài mạnh trong yếu, nhìn thấy trên cánh tay chị tóc dài có hình xăm trổ. Vừa nhìn là biết rất khó chọc, hành động thân thể nhanh hơn ý thức, ông ta vội vàng mở khóa xe.
Chờ đến khi giáo viên chủ nhiệm cứu tôi ra khỏi xe, ông ta mới hét lớn:
"Ông chủ Tống, anh mau tìm người đến giúp, nếu không con dâu anh sẽ bị người khác cướp đi đấy."
Người Tống gia nghe tiếng, vội vàng chạy tới.
Tống Trầm cùng Tống Uyển nhìn thấy chủ nhiệm lớp ở đấy, sắc mặt biến đổi, vẻ mặt hết sức không được tự nhiên.
Thấy người Tống gia đã chạy đến, bố tôi kiêu ngạo hơn:
"Các ngươi buông con gái tôi xuống. Nếu không, tôi sẽ báo cảnh sát, tố cáo các ngươi lừa bán."
Giáo viên chủ nhiệm liếc ông ta một cái:
"Lừa bán người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-cu-liem-toi-de-giup-nu-than-cua-han-ta/2888535/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.