Trần Dụ kiên quyết từ chối nói chuyện với kẻ ngốc, tin nhắn kia của Đỗ Tân vẫn luôn không trả lời.
Cách thời điểm tan học còn vài phút, Lâm Tự từ bàn trước truyền cho cậu tờ giấy: Tan học có đi chơi bóng không?
Trần Dụ nhìn tờ giấy một cách hung tợn giống như đang nhìn kẻ thù của chính mình, một lát sau cậu lấy từ trong ngăn bàn ra chiếc bút lông duy nhất rồi viết từng chữ một: Không đi, học bù.
-
Lần đầu tiên Trần Dụ và Đỗ Tân gặp nhau là ở năm nhất cấp ba.
Đó là một tuần sau khi mới khai giảng không lâu, Trần Dụ trực tiếp khiến mọi người kinh hãi khi đánh gãy xương một học trưởng năm ba, kết quả vô cùng nghiêm trọng, không chỉ bị xử phạt, bị gọi cho phụ huynh, mà còn bị yêu cầu phải đứng trước mặt toàn bộ giáo viên và học sinh trong buổi chào cờ thứ hai đầu tuần đọc bản kiểm điểm hai nghìn chữ.
Trần Dụ mang một gương mặt chằng chịt vết thương lên khán đài, mái tóc màu xanh lá ngắn ngủn trên đầu nhìn rất hung dữ.
Cậu giống như là không thể mặc đồng phục một cách tử tế được, áo khoác khoác lỏng lẻo ở trên người, mặt cau có như thể toàn trường đều thiếu nợ cậu 300 vạn, chỉ có giọng điệu đọc bản kiểm điểm còn miễn cưỡng có thể nghe rõ, đầy đủ nhịp điệu, chủ nhiệm đứng ở dưới đài thấy thế sắc mặt cuối cùng cũng hòa hoãn một chút.
Sau khi nghiêm túc đọc không thiếu chữ nào bản kiểm điểm hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-cu-lai-tuc-thanh-ca-noc/2450512/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.