Lần đầu tiên ngồi máy bay Hạ Lâm vô cùng hưng phấn, ngồi ở vị trí ngoài cửa sổ, bên ngoài máy bay tầng mây giống như là kẹo bông nó thấy qua, làm nó không thể dừng tươi cười.
Hạ Nhã an vị ở một bên, lúc ánh mắt ngẫu nhiên đảo qua Hạ Lâm sẽ có chút áy náy, nhưng cũng rất nhanh dời đi tầm mắt, cô nếu đã quyết định, thì sẽ không hối hận, huống hồ Liêu Thần cũng cho cô đủ lợi thế.
Liêu Thần cùng Hạ Lâm nhìn đám mây ngoài cửa sổ, vốn còn lo lắng Hạ Lâm ngồi máy bay sẽ không quen, hiện tại nhìn thấy Hạ Lâm vui vẻ như vậy, thật ra yên tâm không ít.
Hơn hai tiếng, máy bay dừng ở sân bay thành phố Minh Châu, khi Hạ Nhã lại bước lên mảnh đất này, trong lòng cũng có chút hưng phấn không thể che dấu, chẳng sợ trong lòng cô kỳ thật có chút sợ hãi ba mẹ không thích cô, nhưng một lần nữa trở lại mảnh đất này, cô vẫn như trước là vui vẻ, chẳng sợ không có Hạ Lâm, cô còn có cha mẹ, còn có cuộc sống càng thêm xinh đẹp.
Ra sân bay, Liêu Thần ôm Hạ Lâm, thư ký Lưu ở phía sau dọn hành lý, mà Liêu Thần lại liếc mắt một cái ngay trong đám người thấy được cha mẹ thế giới này của hắn, mẹ Liêu mặc đầm màu xanh ngọc, làm cho người ta có một loại cảm giác dịu dàng, mà cha Liêu đứng cạnh cũng mặc tương đối hưu nhàn, Liêu Thần thật ra không nghĩ tới cha Liêu cùng mẹ Liêu vốn ở ngoài thế nhưng trở về đây đón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-cu-deu-dang-nam-thuong/1494518/quyen-4-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.