7
Giang Yến dạy tôi một tuần.
Cuối cùng tôi cũng học được cách lùi xe và quay đầu xe.
Sau khi cho xe dừng lại, tôi trông mong hỏi anh: "Em lái vậy ngầu không?"
"Tạm ổn." Giang Yến nắm tay lại ho một tiếng, uống chút nước: "Nghỉ ngơi lát đi, cũng mệt rồi."
"Em không mệt, em có thể tập tiếp!"
Giang Yến liếc xéo tôi: "Nếu ngay từ đầu em có nghị lực này thì sao không thi qua vòng hai bằng lái xe hả?"
"Anh không hiểu đâu, em không thi đậu là do huấn luyện viên của em, em chưa từng gặp ai hung dữ như vậy, thầy ấy cứ mắng em, em càng tập càng kém."
Giang Yến không mắng tôi nữa.
Dựa vào chi tiết này, tôi bắt đầu thay đổi quan điểm về anh.
"Huấn luyện viên mắng em thế nào?"
"Thầy ấy mắng em là Peppa Pig."
"..."
Sau khi nhận câu trả lời của tôi, Giang Yến cố nhịn cười.
Dưới ánh mắt cảnh cáo, anh không dám bật cười thành tiếng.
"Hôm nay tập đến đây thôi, anh đưa em đi ăn."
Giang Yến bảo tôi xuống xe, sau đó anh quay về ghế lái.
Tôi vừa thắt dây an toàn thì bỗng có cảm giác không đúng.
Khoan đã.
Sao tôi phải đi ăn với Giang Yến?
Tôi đang định phản bác thì thoáng nhìn góc nghiêng nghiêm túc của anh.
Đứng từ góc độ nào đó thì những lúc im lặng, khuôn mặt này của Giang Yến cũng rất đẹp trai.
Thôi, dù gì người ta cũng dạy mình lâu như vậy, ăn bữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-cu-bi-doi-xu-bat-cong-cua-toi/3592133/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.