Tô Bá Minh ngồi thư giãn trên chiếc ghế xoay, anh đang chăm chú ngắm nhìn toàn khung cảnh của toàn thành phố K bỗng nghe tiếng gõ cửa liền xoay người trở lại, nói:
- "Vào đi."
Nói xong, một người đàn ông từ tốn bên ngoài bước đến về phía Tô Bá Minh. Tô Bá Minh nhìn hắn, khẽ mĩm cười:
- "Thiên Hạo, vất vả cho cậu rồi."
- "Cậu Tô, là tôi tự nguyện. Chỉ cần là chuyện cậu sai bảo, tôi nhất định sẽ hoàn thành cho dù có khó khăn đi chăng nữa."
Tô Bá Minh vẻ mặt có chút lo lắng, anh nói:
- "Tôi chỉ sợ Trình Chí Đăng sẽ điều tra về cậu. Đến lúc đó, cậu sẽ gặp nguy hiểm, tôi nghĩ cậu nên rời khỏi Trình Đăng, bắt đầu một cuộc sống mới."
Nói rồi, anh lấy ra một phong thư, bên trong có chứa rất nhiều tiền đẩy về phía Thiên Hạo, thế nhưng hắn lại lắc đầu, không vui nói:
- "Cậu Tô, tôi vẫn phải tiếp tục cho đến khi cảnh sát tóm được ông ta. Tôi biết cậu lo lắng cho tôi, nhưng tôi đã nói sẽ trả ơn cho cậu."
- "Bao năm nay cậu đã trả đủ cho tôi rồi, cậu không cần phải trả nữa."
- "Tôi có cuộc sống như ngày hôm nay đều là nhờ cậu. Hơn nữa, tôi phải tận mắt nhìn Trình Chí Đăng bị tống vào tù mới hả dạ."
Còn nhớ vào năm năm trước, cha của Thiên Hạo cũng vì lâm vào con đường nghiện ngập mà qua đời. Sau khi ông ta mất, cả nhà Thiên Hạo lâm vào hoàn cảnh khốn khó, mẹ của hắn đã đến gặp Trình Chí Đăng van xin ông ta cho thêm thời gian để trả nợ thế nhưng lại bị ông ta bức ép đến cùng cuối cùng đành phải tự sát. Kể từ khi gặp và làm việc cho Tô Bá Minh, cuộc sống của hắn đã tốt hơn rất nhiều. Anh đã giúp em gái của hắn phẫu thuật tim thành công cho nên Thiên Hạo đã quyết một lòng làm việc cho Tô Bá Minh, trà trộn vào hộp đêm của Trình Đăng để báo cáo mọi hoạt động bất chính của ông ta.
- "Được rồi. Nếu như cậu muốn tiếp tục thì tôi sẽ không ép. Nhưng nếu như cậu gặp khó khăn, hãy báo cho tôi biết."
Sau khi đi gặp Tô Bá Minh, Thiên Hạo nhanh chóng quay trở về hộp đêm. Tuy nhiên, mọi hành động bí ẩn của hắn đã bị người của Trình Chí Đăng phát hiện được.
Hộp đêm Trình Đăng....
- "Thiên Hạo, cậu đã điều tra ra rằng kẻ nào đã báo với cảnh sát không?"
Trình Chí Đăng gọi hắn vào hỏi chuyện về sự việc lần trước khiến ông ta tổn thất nặng nề, tất nhiên ông ta phải điều tra cho ra tên đã phá hoại kế hoạch vận chuyển số thuốc phiện. Thiên Hạo điềm tĩnh trả lời:
- "Ông chủ, tôi đã đi điều tra kết quả đó chỉ là một sự tình cờ. Phía cảnh sát chỉ là vô tình phát hiện ra chúng ta mà thôi."
- "Vậy sao?"
Vẻ mặt Trình Chí Đăng bỗng nhiên có chút lạ thường. Ông ta lạnh nhạt đáp, bất ngờ rút súng ra chỉa thẳng vào thái dương Thiên Hạo, trừng mắt nhìn anh:
- "Thiên Hạo, mày dám phản bội tao. Uổng công tao tin tưởng mày nhất, cuối cùng mày lại phản bội lòng tin của tao."
Thiên Hạo tỏ ra vô tội không biết gì, hắn liếc mắt nhìn về phía cửa thì phát hiện có người đang đứng ở một góc lặng lẽ quan sát, gương mặt vô cùng đắc ý, hắn khẽ nhếch môi cười, đáp:
- "Là ai đã nói với ông?"
- "Không cần biết. Mày chỉ cần trả lời có phải người báo với cảnh sát về việc chuyến hàng lần trước... chính là mày."
Thiên Hạo linh cảm rằng bản thân không thể che giấu mãi được, vẻ mặt đầy khinh thường, nhìn Trình Chí Đăng nói:
- "Đúng. Là do tôi."
- "Mày."
Trình Chí Đăng tức giận, ông ta không nhịn được mà đưa họng súng sát lại gần hơn. Khi ông ta chuẩn bị nhấn cò thì Thiên Hạo lại nói lớn:
- "Ông có biết lý do tôi vào đây làm một tay sai trung thành của ông không? Bởi là vì tôi muốn ông phải ngồi tù, trả giá cho những hành vi bất lương của mình. Chính ông đã hại không biết bao nhiêu gia đình nhà tan cửa nát."
Ngừng một lát, hắn lại nói tiếp:
- "Cũng vì chất gây nghiện đó đã giết chết người cha mà tôi yêu thương nhất."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]