"Để ý đến tên mạo danh tôi, rõ chưa."
- "Rõ, thưa lão Dương."
Giọng nói lảnh lót vang lên từ đầu dây bên kia. Vì lo cho Mạc Thẩm Du cho nên sau khi ngắt điện thoại Tiêu Tường nhanh chóng lái xe đến nhà Thẩm Du.
Chiếc xe dừng ngay phía trước, từ bên trong nhìn ra, phát hiện người đang đứng ở phía ngoài là anh, Thẩm Du hồn nhiên bước ra ngoài mở cửa, cô hỏi:
- "Đã tối rồi, anh tìm em có chuyện gì sao?"
Cô vừa dứt lời liền cảm nhận cái ôm từ phía Tiêu Tường. Anh ôm cô rất chặt. Hiện tại, cô có thể cảm nhận được rằng anh đang sợ hãi, cả người không ngừng run rẩy. Cho đến khi cô phát hiện vết xước trên cánh tay anh, lập tức lo lắng hỏi:
- "Tiêu Tường, anh bị thương rồi. Mau vào bên trong để em băng bó."
- "Ưm."
Tiêu Tường không nói gì, anh quan sát vẻ mặt lo lắng của Thẩm Du liền sau đó dùng hai tay giữ chặt lấy gương mặt nhỏ bé của cô mà hôn cô say đắm. Nụ hôn lần này của anh có vẻ vội vàng, nhiều lúng túng như thể anh sợ cô sẽ rời xa anh vậy. Thẩm Du vẫn không biết Tiêu Tường đã gặp phải chuyện gì, cô nhẹ nhàng vòng tay ôm lấy người anh, những ngón tay thon dài khẽ vỗ vỗ vào lưng anh như trấn an.
Đã hơn nửa tiếng trôi qua, thế nhưng Tiêu Tường vẫn đứng yên mà ôm chặt người Thẩm Du khiến cô không tài nào cử động được. Trời cũng bắt đầu tối, nếu cứ đứng ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-bi-an-cua-toi/2805021/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.