Thẩm Du mở mắt đã phát hiện cả người đang bị cột chặt với cột nhà to lớn. Nơi này tối om, khắp nơi toàn là mạng nhện phủ kín, có vẻ là một khu đất hoang, chỉ có một khung cửa sổ ở phía trên cao. Từ chỗ cô có thể nhìn thấy rõ mặt trăng sáng vằng vặc.
Có tiếng mở cửa, toàn bộ ánh mắt Thẩm Du lúc này hướng về phía cánh cửa đang hé dần. Một người phụ nữ bước vào. Cô sững sờ khi nhìn thấy người trước mắt, là Mai Vũ Hà, người phụ nữ đã từng gặp cô nói về thân phận của Tiêu Tường. Sao...sao bà ta lại có mặt ở đây? Còn nhớ, trên đường đứng đợi Tiêu Tường đến, bất ngờ cô bị một bóng người không biết từ đâu. Hành động của hắn nhanh như chớp khiến cô chưa kịp định thần đã bị đánh thuốc mê mà bất tỉnh.
Nhìn người phụ nữ đang tiến về phía mình, Thẩm Du vùng vẫy hòng thoát khỏi sự trói chặt của sợi dây, tức giận nói:
- "Bà bắt tôi để làm gì?"
Bà ta không đáp chỉ bật cười, nụ cười vô cùng đắc ý. Một lúc sau, Mai Vũ Hà lên tiếng:
- "Cô cứ đợi đi. Hiện tại tôi sẽ không làm gì cô đâu."
Thẩm Du vẫn chưa hiểu ẩn ý bên trong lời nói của Mai Vũ Hà, cô đành phải ngoan ngoãn im lặng bởi vì cô biết càng kháng cự chắc chắn sẽ rất nguy hiểm. Ngộ nhỡ phía bên ngoài còn có tay sai của bà ta, đến lúc đó cô khó mà thoát thân được.
Rầm....
Tiếng đẩy cửa mạnh vang lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-trai-bi-an-cua-toi/2805004/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.