Trong Thiên Tỉnh nước độc Thâm Uyên như thiêu cháy người, loại cảm giác máu thịt bị thiêu đốt tới mức gần như không sót lại chút cặn nào này mười phần thống khổ, nhưng trong lòng Bùi Nặc lại vô cùng thoải mái.
Khoảng thời gian dồn nén uất hận cùng bất cam này cuối cùng cũng tìm được chỗ trút ra, trút ra cho bằng hết.
Điều kiện tiên quyết chính là, hắn thật sự có thể trùng sinh.
Trong lúc đôi co với Hàn Băng Vũ, mặc dù ngoài mặt hắn thanh thản như gió, song nội tâm lại chất vấn hệ thống tám trăm lần: "Lần này ngươi chắc là sẽ không xảy ra sai sót chứ hả?"
Hệ thống lòng tràn ngập tự tin, nói chắc như đinh đóng cột: "Yên tâm đi chủ nhân, sao tôi có thể sai lầm thêm lần nữa? Ngài cứ chuẩn bị tinh thần trùng sinh nghịch tập phát nữa đi."
Quá tốt.
Tuy rằng trong lòng vẫn còn có hơi nghi ngờ lời nói của cái hệ thùng này, nhưng hiện giờ nói cho cùng cũng chỉ có thể tin tưởng nó.
Cho nên khoảnh khắc chịu nước độc thiêu đốt lúc rơi vào Thiên Tỉnh, Bùi Nặc nhắm hai mắt lại, buông lơi thân thể, mặc cho nước độc phá hủy da thịt hắn.
Sau đó, suy nghĩ càng lúc càng rơi vào hư ảo.
Mấy ngày nay, hắn quá mệt mỏi rồi.
Cứ như vậy mà ngủ mất, cũng không hẳn là không thể?
Đợi sau khi Bùi Nặc ngủ say không biết đã qua bao lâu, khi lần nữa tỉnh lại lần, mắt vừa mở ra, lọt vào trong mắt là giường êm trướng phủ thêu hoa phượng vỹ màu màu tím nhạt.
Tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ton-khong-vui/225590/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.