Trình Mạc Nhiễm thấy sự kiên quyết trong mắt của Lương Ngân cũng có chút sợ, anh chỉ có thể bất đắc dĩ vì mình mà thầm than thở.
"Được, được rồi , được rồi , anh nói!" Trình Mạc Nhiễm đầu hàng, sau đó bỏ chiếc đũa trong tay ra xoa nhẹ lên lông mày của Lương Ngân.
"Đừng nhíu mày, em mà như vậy trong lòng anh cảm thấy sợ!" Trình Mạc Nhiễm nói thật lòng nhưng trong lời nói ngữ điệu lại không sợ hãi, nhưng Lương Ngân nghe được lời này đã khiến tim của cô rung động, người như Trình Mạc Nhiễm cũng biết sợ, anh nói sợ cô cau mày sao?
"Chuyện là thế này, Vệ Nam mấy ngày trước có thổ lộ với Lương Ngôn, ai biết tiểu nha đầu kia liền hốt hoảng chạy trốn." Trình Mạc nhiễm trong lời nói cảm giác có chút hài hước, đặc biệt lúc nói câu Vệ Nam thổ lộ, trên khuôn mặt hiện rõ nụ cười nhẹ nhõm.
"Anh Vệ Nam thổ lộ cùng Lương Ngôn?" Lương Ngân vốn cho là anh Vệ Nam sẽ chờ Lương Ngôn lớn hơn một chút nữa, không nghĩ tới lại nhanh như vậy.
"Đúng vậy, có lẽ Vệ Nam không kịp đợi ,sợ tiểu nha đầu kia chạy trốn cậu ấy."
"Gần đây Ngôn Ngôn cũng không còn đến tiệm!” Đoán chừng đứa bé này sợ đến tiệm sẽ gặp anh Vệ Nam đây! Lương Ngân ở trong đầu YY dáng vẻ tiểu đà điểu của Lương Ngôn khóe miệng cũng gợi lên cười .
Hai người vẫy tay chào tạm biệt nhau.
Khi Lương Ngân về đến nhà, cô gọi điện thoại cho Hàn Tô, nhưng bên kia máy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tinh-yeu-han-la-cach-toi-chiem-doat-em/1966179/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.