Cả đêm yên giấc, Lương Ngân ngủ một giấc thẳng đến lúc trời sáng.
Khi Lương Ngân tỉnh lại Trình Mạc nhiễm đã không có ở bên cạnh cô, Lương Ngân cảm thấy bụng đau đã giảm đi rất nhiều, chỉ là không dám làm độngtác mạnh, sợ không cẩn thận lại bị đau.
Lương Ngân từ trên giường của Trình Mạc Nhiễm ngồi dậy, lúc này đầu củacô có chút hổn độn, mặt trời chiếu rọi vào trong phòng, sau đó chiếu đến cô, nhìn từ xa đã thấy cái đầu nhỏ, rất đáng yêu, Trình Mạc Nhiễm bưngsữa tươi cùng bánh mì nướng dừng lại ở cửa phòng cứ như vậy ngơ ngácnhìn cô, Lương Ngân đầu hơi nghiêng đầu nhìn về phía cửa sổ, dường nhưđang trầm tư, nhưng nhìn bóng dáng nhỏ nhắn lại có chút vui sướng khôngnói ra được.
Lương Ngân vươn người một cái, vừa quay đầu liền nhìn thấy Trình MạcNhiễm đứng ở cửa phòng, Lương Ngân nhìn thấy anh ở đó đứng sững sờ, dáng vẻ có chút ngây ngốc, liền nheo mắt lại bật cười: " Này, đang làm gìthế?" Lương Ngân giọng nói có chút khàn khàn, nhưng vừa ngọt ngào êmdịu, cô gái có giọng nói phương Bắc mềm ngọt như vậy, Trình Mạc Nhiễm ởtai nghe được rất dễ chịu.
Trình Mạc Nhiễm đi tới, trong tay cầm ly sữa tươi đưa cho cô.
"Có đói bụng không?" Trình Mạc Nhiễm hỏi.
"À, thật là có một chút, ngày hôm qua ăn ít quá!" Lương Ngân nhận lấy ly sữa tươi liền uống một hớp.
Trình Mạc Nhiễm nghe cô nói tới mới nhớ, ngày hôm qua chỉ lo tình cảmmãnh liệt, cũng không hỏi cô có ăn cơm hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tinh-yeu-han-la-cach-toi-chiem-doat-em/1966175/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.