Lúc ở trường thì bận học, một hai năm sau khi ra trường thì bận sự nghiệp. Sau đó thì tôi không bận rộn như thế nữa, cũng từng có người giới thiệu cho tôi vài người, nhưng đều kết thúc sau một khoảng thời gian ngắn.
Tất cả các cô ấy đều cảm thấy tôi rất tốt, tính tình cũng không tệ, chỉ là rất khó hiểu mà thôi.
Sau khi được phát liên tiếp mấy tấm thẻ người tốt, dần dần người được giới thiệu cho tôi cũng trở nên ít đi, mà tôi cũng không cảm thấy ở một mình có vấn đề gì nên mấy năm nay luôn độc thân. Bây giờ nghĩ lại, có lẽ vì vậy mà Nam Huyền mới cảm thấy xu hướng tính dục của tôi có vấn đề chăng?
“Từng làm bao giờ chưa?” Nhiễm Thanh Trang xuống đất, lại hỏi lần nữa, trong mắt không hề có ý gì là trêu tức.
Hắn đứng đắn như thế, khiến tôi hơi hoài nghi có phải mình quá hạ lưu hay không, hiểu sai nghĩa chữ “làm” rồi?
“Cậu chỉ chuyện gì?” Dù sao tôi cũng phải hỏi rõ ràng, miễn cho hiểu lầm.
Ánh mắt của hắn hướng từ trên xuống, chậm chạp rơi xuống bộ phận quan trọng giữa háng tôi, cười: “Cậu cảm thấy còn là chuyện gì nữa?”
Rõ ràng chỉ là ánh mắt vô hình, không có trọng lượng, nhưng tôi lại có ảo giác như bị cái gì đó câu lấy, bèn rụt người lại, suýt nữa thì đưa tay ra cản.
“Làm rồi thì sao? Chưa làm thì sao?” Chuyện này liên quan gì đến hành động ngày mai?
Nhiễm Thanh Trang duỗi ngón cái chỉ chỉ cái cửa sổ duy nhất trong phòng tắm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tinh-ha-dang/1164068/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.