Tôi hơi ngẩng đầu lên, đầu ngón tay dính chặt vào cơ bắp mạnh mẽ trên cánh tay rắn chắc của hắn, khó khăn thừa nhận sự cướp đoạt như cuồng phong bão táp của Nhiễm Thanh Trang, hô hấp dần trở nên khó khăn.
“Ưm…” Đầu gối phát run, tôi không thể đứng nổi mà dần dần trượt từ trên tường xuống bị Nhiễm Thanh Trang phát hiện, hắn nắm lấy sau thắt lưng tôi nâng lên.
Sau khi buông môi của tôi ra, hắn thô bạo thở hổn hển, chỉ nhìn tôi một lúc, không hề lên tiếng.
Tôi thở hồng hộc, cũng chỉ biết nhìn hắn, không nói được lời nào.
Không phải ảo giác, vậy mà không phải là ảo giác.
Vừa rồi chúng tôi rõ ràng còn đang bàn chuyện nghiêm túc, chuyện rất nghiêm túc, sao đột nhiên lại hôn nhau rồi? Tôi đã nói gì trước khi Nhiễm Thanh Trang hôn tôi?
Tôi nhớ là… “Thứ tôi quan tâm cuối cùng là cậu có thể sống sót được không.” Lời này có vấn đề gì sao? Dù sao thì tôi nhất định sẽ chết, điều tôi quan tâm chẳng phải chỉ còn lại mỗi hắn thôi sao?
Khoan… Chờ đã, hắn không biết là tôi sắp chết, cũng không biết tôi làm như vậy là để chuộc tội. Nhìn từ phía hắn, tôi làm chuyện nguy hiểm như vậy không màng đến sống chết của bản thân, năm lần bảy lượt giúp hắn, hoàn toàn không cần báo đáp, chỉ có thể là bởi vì… Tôi thích hắn.
Trước khi bộ não hỗn loạn của tôi có thời gian để suy nghĩ rõ ràng, Nhiễm Thanh Trang đã ấn gáy tôi, đè trán lên trán tôi, thở dài nói: “Quý Ninh, đừng chết.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tinh-ha-dang/1164065/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.