Tầm mắt xuất hiện những hình ảnh loang lổ chồng chất, dưới thân là đệm giường mềm mại, tôi có thể cảm giác được có người đang cởi áo của tôi, nhưng không thể sinh ra chút lực dư nào để ngăn cản điều đó.
Cái th Âu Khả Lam cho tôi uống vào, không chỉ có thể làm người ta nóng lên, còn có thể khiến cơ bắp bị giãn?
Nóng, hưng phấn, cơ bắp bị giãn…
Tôi đột nhiên nghĩ đến lời Sashi từng nói “Hoa anh đào” mà ngài Sakamoto buôn bán với nhà họ Kim có những tác dụng như thế này.
Lẽ nào… thứ Âu Khả Lam cho tôi ăn là hoa anh đào?
Cô ta cho tôi ăn thuốc trợ hứng sao??
“Cô u… cô cũng nói rồi mà, tôi chỉ là… chỉ là một con sâu thôi… cô đừng so đo với tôi…”
Tôi khổ sở cầu xin, nhưng không hề có tác dụng dù chỉ là mảy may. Hai người đàn ông vẫn luôn trầm mặc từ đầu đến cuối kia sau khi cởi bỏ áo của tôi thì kéo dựng tôi dậy, quay lưng tôi về phía chân giường, tạo thành một hình chữ thập nửa quỳ.
“Mày ầm ĩ quá.” âm thanh của Âu Khả Lam vang lên từ chỗ xa hơn một chút sau lưng tôi, hư hư ảo ảo, giống như đang say vậy: “Sao một con sâu lại có thể nói chuyện được với tao?”
Một lúc sau, chắc người đàn ông bên trái nhận được mệnh lệnh gì đó, sau khi buông tay tôi ra thì nhanh chóng cởi chiếc cà vạt trên cổ mình xuống rồi trói siết quanh miệng tôi. Cà vạt bị buộc chặt ở sau đầu, đè lên đầu lưỡi khiến tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tinh-ha-dang/1164055/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.