Anh Nhã trước khi rời đi ăn cùng Triệu Lâm đã gọi mấy người làm lao công lên lau dọn sạch sẽ căn phòng lại. Cả hai lái xe đi vào 1 nhà hàng phục vụ đồ ăn trưa gần đấy. Trong khi đó, tại phòng vệ sinh, Ái Kỳ ả đã nghiêm chỉnh trong bộ quần áo nhăn nhúm, trên khuôn mặt ả nơi môi có vết, phần trên trán có bầm, trông thật thảm hại. Ánh mắt lầm lì của ả nhìn thẳng vào trong gương, chúng đỏ ửng, ầng ậng nước mắt. Ả không can, hét lên: 
- Triệu Lâm... Tại sao chứ? Tôi căm hận anh, căm hận tất cả... 
Tối đến, Anh Nhã cùng Triệu Lâm đi làm về, chỉ thấy ông bà Triệu cùng Mai Phách ngồi đó, không thấy Ái Kỳ đâu. Thấy bảo rằng ả nói không ăn cơm tối. Như vậy càng tốt, Anh Nhã nghĩ trong đầu. Tất cả mọi người bắt đầu quây quần vào mâm cơm, hôm nay Mai Phách đã nấu toàn các món ngon bổ dưỡng, ông Hải khui chai rượu ngâm quý của mình ra, tất cả đều uống thử 1 chút. Ái Kỳ ả đứng trên cầu thang, len lén nhìn xuống dưới, khung cảnh cô, Triệu Lâm, hai ông bà cùng con bé hầu vui vẻ ăn cơm khiến Ái Kỳ thấy cô độc vô cùng. Ả không can tâm, tại sao ả phải chịu sự xa lánh, chịu sự cô độc 1 mình? Anh Nhã phía dưới dụng ly, nói: 
- Lâu lắm rồi gia đình ta mới có 1 bữa ăn hoàn hảo đến như vậy. Nào, chúng ta cùng nâng ly... 
Tất cả vui vẻ đáp ứng. Ngay khi Anh Nhã vừa nhấp xong chén rượu, lại là chất giọng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tinh-cua-em/1816236/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.