- Hơ..ơ.. 
Anh Nhã sắp không chịu nổi nữa rồi, Triệu Lâm đâm sâu, mạnh, mỗi lần nhấp là 1 lần chạm đến điểm G mẫn cảm, đã thế 1 chân cô đứng dưới đất đang mỏi nhừ, sắp ngã khuỵu ra, lồng ngực cô nén hơi, buộc miệng không cất tiếng rên nào khiến cả người Anh Nhã nặng chình chịnh. Chuyện quan hệ của anh với cô ngay lúc này, chính Anh Nhã còn đang xấu hổ, nữa chi là anh lại cố tình muốn cho ả nghe thấy. Ái Kỳ bên ngoài nép sát cửa, có nghe thoang thoáng được tiếng nhóp nhép, phầm phập vang lên nho nhỏ nơi khe dọc. Tiếng nhóp nhép ấy là khi vách th*t hồng nộn của cô đang bao chặt lấy, ma sát ẩn ra ẩn vào cự v*t của Triệu Lâm. Phầm phập là thanh âm trầm của cậu nhỏ ra sức đâm vào tư m*t 1 cách đau đớn. Có 1 chút âm thanh d*m mị nhỏ nữa vang lên là chùn chụt, chiếc miệng anh cúi xuống cổ, xương quai liếm mút, mân mê. Ái Kỳ cố dỏng tai lên, có chút mơ hồ về những âm thanh d*m mị ấy. Ả tức lồng lên, đưa tay lên, đánh mạnh vào cánh cửa, hét: 
- Triệu Lâm, Anh Nhã mở cửa ngay....mở ra... 
Ả điên thật rồi, không là cái thá gì mà la lối om sòm. Anh Nhã tức lắm, ghét chính cái thái độ này của Ái Kỳ, không coi ai ra gì. Ngay lập tức, cô bật hơi ra, bắt đầu xả cho tiếng rên bị kìm nén vì ngại ngùng ban nãy, yêu kiều cất lên: 
- Nga...ưm..ưm..ư..Lâm,...nhẹ... 
Triệu Lâm bắt đầu dụ hoặc nói: 
- Bây giờ mới chịu sao? 
Nói rồi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tinh-cua-em/1816234/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.