Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50
Chương sau
Tối nay hai ông bà đi ăn tiệc, ở nhà chỉ còn con bé giúp việc Mai Phách, Triệu Lâm, cô và Ái Kỳ ả. Triệu Lâm thì đang tắm, Anh Nhã và Mai Phách thì ríu rít nói chuyện, làm đồ ăn trong bếp, chỉ có một mình Ái Kỳ trơ trọi ngoài phòng khách. Chợt ả len lén nhìn cô và con bé hầu nói chuyện vui vẻ, rồi quay ra chạy thật nhanh lên tầng. Ả đi thẳng đến phòng của Triệu Lâm và cô, cầm vào tay cửa, thật may là phòng anh không khóa. Ái Kỳ mừng ríu lên, nhẹ nhàng đi vào rồi đóng hờ cửa lại. Đúng là loại gái mặt dày. Triệu Lâm tắm bên trong, ả đi lại quanh phòng, rồi nằm chễm chệ lên giường của hai người một cánh thoải mái. Bất ngờ giọng anh vang lên: - Anh Nhã, em còn ở đấy không? Ả giật thót tim, Triệu Lâm tắm xong rồi. Anh bước ra, chiếc khăn tắm quấn sơ sài thân dưới, bên trên nước lấm tấm nơi phần ngực rắn chắc, thêm chiếc khăn nhỏ chùm trên mái đầu ướt nhẹp của anh. Ái Kỳ ả nhìn anh không chớp mắt, thèm thuồng nam nhân này vô cùng. Anh bước ra phòng tắm, hơi nóng có hơi mờ mắt, đến khi nhìn lại thì phát hiện ả đang nằm trên giường của mình. Nhìn ả xem, bộ đồ hai dây gợi cảm lộ ra lớp thịt trắng hếu phì nhiêu của ả, khuôn mặt xinh đầy nham hiểm khiến anh thêm ghê tởm. Triệu Lâm tức giận, nói: - Cút Tiếng nói của anh đanh lại, vang lên thêm phần giận dữ. Anh Nhã bên dưới nghe rõ, ngước nhìn lên tầng, Mai Phách đứng bên, nói: - Đi lên thôi chị, chắc chắn Ái Kỳ giở trò gì rồi, ả không còn ngoài phòng khách nữa Ngay lập tức, Mai Phách kéo tay cô lên phòng. Trong khi đó, ả không có chút lòng tự trọng nào, từ trên giường đi xuống, chạy ra ôm trầm lấy anh. Triệu Lâm càng thêm tức tối: - Nam nhân không động thủ với phụ nữ, cút ngay Anh cố ẩn mạnh tay ả ra nhưng Ái Kỳ toàn thân như 1 con đỉa, bám mãi không ra. Cô chạy lên, mở toang cửa phòng ra thì thấy cảnh tượng này, Mai Phách đứng sau, nhìn qua nét mặt đơ ra của Anh Nhã thì hiểu ngay, chạy ra chỗ anh với ả, hét: - Con đàn bà kia, mày làm trò gì với cậu Lâm vậy hả? Ả bị áp đảo, bối rối buông ra. Triệu Lâm mặt đằm đằm sát khí nhìn ả, Mai Phách thì như con mèo xù lông, cả hai như muốn băm vằm ả ra. Anh Nhã đứng ngoài cửa, tiến vào đến chỗ ả. Nét mặt và thần thái cô vẫn rất bình tĩnh, không chút biểu cảm. Ả thấy cô đến chỗ mình thì có rén lại, giả bộ khép nép ngại ngùng. Ánh mắt ả lấm lết nhìn cô, nhưng vẫn ánh lên sự đắc thắng. Cô bất ngờ vung tay lên, giáng mạnh vào bên má của ả. Ngay lập tức mất đà, ả ngã khụy xuống, đập đầu vào thành giường, tím bầm lên. Ả hung hăng, đứng dậy rồi hét lên: - Con chó chết này, tao hiền với mày từ hôm nào rồi nên mày nhờn à? Ả không vừa, vung tay lên định tát trả Anh Nhã 1 cái nhưng cô nhanh tay, đỡ lấy cổ tay ả rồi tiện thế tát nốt bên còn lại. Ả ngã rạp xuống đất, đầu óc choáng váng, hai bên má nóng bừng, vêu vao lệch hàm. Cô cúi xuống sát ả, kéo xệch mặt ả lại sát với khuôn mặt sát khí của mình, nói: - Triệu Lâm là đàn ông cao cao tại thượng, không bao giờ động thủ với phụ nữ. Nhưng tôi nói cho chị biết, tôi sẽ là người thay anh ấy, dầm chết chị thì thôi Cô vừa nói, thanh âm vừa sắc khiến ả hoảng sợ. Nói xong, cô quăng tay ả ra, ả mất hướng nên quỳ hẳn xuống chân cô. Trở lại với khuôn mặt hiền dịu thường ngày, cô quay ra nhìn Mai Phách nói: - Em chịu khó bảo mấy người đem vứt chiếc giường bẩn thỉu này đi, rồi quét dọn lau chùi sạch sẽ căn phòng này cho chị nhé Mai Phách đắc ý nhìn ả, rồi quay sang cô: - Ok chị yêu Nói rồi con bé tung tăng chạy ra ngoài. Cô quay ra nhìn ả, hỏi: - Sao còn chưa cút đi? Ả nhục nhã, hai hay ôm chặt má, nước mắt đầm đìa, lê lết tấm thân này ra ngoài. Bên trong phòng, Anh Nhã quay ra nhìn anh, lườm quýt một cái, gằn giọng: - Vào mà tắm đi. Người anh dính mùi ả, tối nay ngủ ngoài ghế ý. Triệu Lâm phì cười, anh bế thốc cô lên tay, tiến vào nhà tắm, nói: - Tay em dính vào khuôn mặt ấy nên coi như cũng phải tắm Anh Nhã biết ngay ý đồ của anh mà, cô vùng vẫy cố thoát ra nhưng muộn rồi
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50
Chương sau