Anh Nhã thoảng thốt, cô cố nói:
- Trời ơi...chủ tịch, chắc chắn là hiểu lầm....
Triệu Lâm không quan tâm, anh đặt xuống môi cô 1 nụ hôn cháy bỏng, Anh Nhã lần đầu hôn còn vụng về, ánh mắt nhắm tịt lại, không dám nhìn, vì vụng về nên Triệu Lâm có thể dễ dàng càn quét cả khoang miệng. Hai tay kinh hoạt bên dưới, dơ cao hai đùi cô sang hai bên, anh nhanh chóng thò tay vào bên trong đùi, sau lớp chân váy, dùng lực tay kéo mạnh chiếc quần lót ra. Sau khi kéo văng chiếc quần lót ra, anh buông cánh môi cô ra 1 cách đột ngột. Cầm trên tay chiếc quần lót của Anh Nhã, anh ngắm nghía: loại quần lót lọt khe, có viền hoa tinh tế, màu đen, nó rất mỏng, nếu anh mà mạnh bạo không cởi mà xé rách tươm ra cho kích thích, tự hỏi cô sẽ bảo vệ hoa nguyệt nỉ non này như nào. Triệu Lâm dơ lên trước mặt cô, mỉa:
- Thật hư đốn
Anh Nhã điên dồ lên mất. Ai đời lại để 1 tên chủ tịch xa lạ đánh giá mình như vậy. Cô cố phản bác:
- Chủ tịch...xin anh tự trọng...tôi có mặc...thì, thì cũng chả sao...
Anh dò hỏi:
- Vậy em mặc làm gì...trong khi có nhiều loại kín đáo hơn?
Anh Nhã cứ thể buột miệng:
- Cho quyến rũ...Vả lại những lúc tôi muốn tự xử thì cũng dễ dàng hơn...
Triệu Lâm bắt ngay lời cô nói:
- Tự xử?
Anh Nhã đỏ gắt mặt lại, cô bụm miệng, không dám nhìn anh. Anh cười một cách sảng khái, nhếch môi nham hiểm, nói:
- Ha ha tốt...Nhưng từ nay...em không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tinh-cua-em/153780/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.