Tô Tần nhận hộp thức ăn trong tay anh, trong lòng có chút phức tạp.
“Tôi tự nấu mỳ cũng được mà.” Cậu nhỏ giọng nói.
Nghiêm Qua cài lại quai mũ bảo hiểm, “Sao có thể như vậy được, vất vả lắm anh mới vỗ béo được em, phải tiếp tục duy trì.”
“Về nhà nấu cháo, sau đó quay nóng thức ăn lên, sáng nay em có ăn trứng không?”
“Có.”
“Tối muốn ăn gì thì gọi điện cho anh, khi nào về anh sẽ mua cho.”
“Không cần…”
“Không phải ăn sau chín giờ thì dễ béo hơn sao? Lát về anh mua chút hoành thánh để ăn đêm.”
“….” Tô Tần nghĩ, người này căn bản không nghe cậu nói chuyện.
Hai người cứ đứng ở cửa anh một lời tôi một lời, Chu Bảo Bảo vẫn bám trên người Tô Tần, tò mò ngẩng đầu nhìn hai người nói tới nói lui.
Mãi đến khi Nghiêm Qua nhìn đồng hồ, anh đột nhiên nói: “Sắp trễ rồi, anh đi trước.”
“Ừ.” Tô Tần vẫy tay chào anh, “Đi đường cẩn thận.”
Cậu mặc tạp dề, bên cạnh có mấy đứa bé, một tay cầm hộp thức ăn, tim Nghiêm Qua chợt đập mạnh một nhịp.
“Nhìn em thế này cứ như mẹ bọn trẻ.”
Tô Tần ngây ra, hai má lập tức đỏ ửng, “Anh!”
Nghiêm Qua cười ha ha, sau đó cưỡi xe chạy một đường.
Đợi đến lúc tan tầm, trẻ được phụ huynh đón về, Tô Tần một mình trở về nhà ăn cơm.
Nấu cháo, mở hộp thức ăn, mùi thức ăn lập tức bay ra. Lấy đồ ăn ra đĩa, bỏ vào lò vi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tinh-ca-nho/2422095/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.