Tô Tần hỏi Lưu Bị: “Cậu không về ký túc xá sao? Bị phát hiện thì làm sao?”
“Sợ gì.” Lưu Bị tùy ý phất tay, “Có đám Đại Dũng bao che cho rồi.”
Nghiêm Qua tựa như có chút hoài niệm, anh hỏi: “Vẫn là mấy thầy giáo với hội sinh viên đi kiểm tra phòng sao?”
“Chủ yếu là hội sinh viên thôi, sau đó báo cho các thầy.” Lưu Bị ngồi trên sô pha, nhàm chán xem tivi, đột nhiên xum xoe nói: “Không bằng ta thuê … về xem đi.”
“Gì?” Tô Tần nhìn cậu ta đầy nghi hoặc.
Lưu Bị hướng Nghiêm Qua nháy mắt, Nghiêm Qua gác chân, hai tay gối ra sau gáy, “Nhóc con mới lớn, muốn xem thì tự đi mà xem.”
Tô Tần vẫn mờ mịt, “Gì vậy?”
Nghiêm Qua thở dài, “Chú em đừng làm hư Tô Tần, em ấy rất trong sáng.”
Bị nói như vậy, Tô Tần có chút không phục ngồi thẳng dậy, “Tôi biết đầu máy DVD, đừng coi tôi là nhà quê.”
Nghiêm Qua ngẩn ra, sau đó phì cười, nắm lấy vai Tô Tần, “Anh không nói mấy cái này, đúng không nhóc con mới lớn?”
Lưu Bị cũng không ngẩng đầu lên, “Để đi mượn máy về!”
Nghiêm Qua hỏi, “Thật đấy à?”
“Chú nghĩ là đùa chắc?” Lưu Bị nói: “Vất vả lắm mới té được khỏi ký túc, muốn thỏa mãn hiếu kỳ một chút!” Cậu ta nháy mắt mấy cái, hướng Tô Tần cười đầy đen tối, “Đường đường là nam tử hán, chưa xem mấy cái này, ra ngoài bị người ta cười chê mất.”
“Yên tâm.” Nghiêm Qua dở khóc dở cười, “Không ai lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tinh-ca-nho/2422090/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.