Vừa nghe nói sẽ bị một cao thủ Thượng Huyền truy sát tính sổ, Nam Trúc muốn nói nhưng lại thôi, cuối cùng không tiếp tục nói thêm lời gì, buông tha vọng tưởng.
Dữu Khánh cũng không để cho bọn họ đợi lâu, rất nhanh liền cưỡi một con cự cầm bay tới, phía sau còn có ba con cùng bay theo tới, Dữu Khánh chỉ về phía ba người phía dưới một cái.
Ba con cự cầm lục tục lao xuống, khi dán lướt sát qua mặt đất thì Nam Trúc, Mục Ngạo Thiết, Kiều Thư Nhi lần lượt bay vọt lên.
Rất nhanh, bốn con cự cầm tụ thành một nhóm bay lên trời.
Khi bay đến trên cao, bốn con sắp thành hàng bay theo hình chữ nhất (-),mây trắng bập bềnh, thiên địa trống không mịt mờ.
Cứ mỗi khi bay được khoảng một canh giờ, bốn con cự cầm liền sẽ rất ăn ý mà biến đổi trận hình, lần lượt đổi kẻ dẫn đầu.
Một chuyến bay này, bắt đầu từ ban ngày đến đêm tối, thẳng đến sau nửa đêm mới lục tục đáp xuống trong một vùng núi non.
Không phải nơi nào khác, chính là lối vào U Giác Phụ.
Sau khi giao phí vận chuyển, đợi cho bốn gã Thiên Lý lang biến mất, Nam Trúc nhịn không được cất tiếng cười ha hả, "Phí mấy chục vạn, còn rước lấy một thân xúi quẩy, rồi cứ như vậy quay trở về rồi."
Mục Ngạo Thiết cũng nhẹ nhàng buông tiếng thở dài, hiện tại trên tay bọn họ thật sự rất túng thiếu, chạy đi chạy về khôgn công như vậy, hơi động một chút là chi tiêu mấy chục vạn, quả thực khiến người đau răng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tien/600419/chuong-350.html