Những ngày trốn ở U Giác Phụ thật khó chịu, đối với Dữu Khánh mà nói, đời này cũng chưa từng thấy dài dằng dặc như thế.
Không dám dễ dàng rời đi U Giác Phụ, biết rõ mình đã rước lấy thị phi.
Không thể vứt bỏ được hơn hai trăm cây Tiên đào kia, bởi vì nó ẩn chứa lợi ích rất lớn, nhưng mà cách thức để thu được thì lại phải thiếu một khoản nợ nần kếch xù, trả được không? Làm thế nào để trả nợ? Không ngừng phải lặp đi lặp lại những suy nghĩ lo được lo mất khiến hắn vạn phần bối rối.
Lúc này, Dữu Khánh tựa hồ đã minh bạch được lịch đại tiên sư Linh Lung quan vì sao lại muốn an phận.
Cuối cùng, Diệp Điểm Điểm không có khiến cho hắn thất vọng, giúp cho một nỗi lòng căng thẳng của hắn được thả lỏng xuống.
Đã nói là khoảng một tháng, nhưng chưa đến một tháng, Diệp Điểm Điểm liền đã trở lại U Giác Phụ, còn dẫn theo trượng phu của mình đến.
Một nam nhân cao lớn thô kệch râu quai nón, tiểu nhi tử của tộc trưởng Phượng tộc, tên là Phượng Tàng Sơn.
Một thân trang phục da thú, tính cách coi như hào sảng, chỉ là quá mức thô cuồng, tuổi tác thì có thể nghĩ mà biết rồi, là người từng có vong thê, Diệp Điểm Điểm chính là vợ kế.
Phượng Tàng Sơn tuổi quá năm mươi, lớn tuổi hơn nhiều so với Diệp Điểm Điểm.
Về phần Diệp Điểm Điểm, ngoại trừ trên đầu đội đầu quan của Phượng tộc ra, trên người đã đổi trở về trang phục thường ngày trước đây. Không còn cách nào, ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tien/600411/chuong-342.html