Nói đến việc này, lão hắn cũng trở nên bối rối.
Hiện tại, từ đủ các loại dấu hiệu cho thấy, chuyện hạ độc rất có khả năng chính là Văn Quách Thị liên thủ với Trâu Vân Đình làm ra.
Nếu như thực sự là hai người này làm, nói khó nghe một chút, lão gia nắm bắt nhược điểm giữ lại không lộ ra để lưu làm dự bị, rất có khả năng đã là tự lấy tảng đá đập vào chân mình.
Vấn đề là, cho dù hai người có gian tình, hiện tại cũng chưa đến thời điểm Văn thị bình thường truyền thừa vị trí gia chủ, đột nhiên làm ra loại chuyện tà đạo tựa như chó cùng rứt giậu này, đó là phải bốc lên bao nguy hiểm lớn cỡ nào?
Nhất là tại khi Văn thị thu được vai trò chủ tế tế thần, thời điểm mà vạn chúng chú mục thì đột nhiên hạ loại sát thủ này, Văn Khôi thật sự nghĩ không ra đôi cẩu nam nữ kia là nghĩ như thế nào, đang rất tốt đột nhiên lại trở nên điên cuồng như thế làm gì, ăn sai thuốc rồi sao?
Văn Hinh lại hỏi: "Nhị bá có biết không?"
Văn Khôi: "Không biết. Lão gia nói, Thanh Liên sơn và Văn thị cũng sẽ không để cho loại chuyện gièm pha này lộ ra ngoài, Nhị gia nếu biết rõ cũng không có chỗ minh oan, đơn giản là giết chết đôi gian phu dâm phụ kia mà thôi, huống hồ vốn là không dự định buông tha, chỉ là định để muộn một chút rồi mới xử tử mà thôi, không cần phải để cho Nhị gia buồn lòng, còn có thể làm cho Văn thị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tien/600343/chuong-274.html