Đương nhiên, đưa cho Lại bộ thì đắc tội với bên Ngự Sử đài.
Nhưng lão biết bên nào có thể chọc bên nào không thể chọc. lão làm tại Ngự Sử đài nhiều năm, dốc sức tại Ngự Sử đài đến già, tại nơi này già mà lui, dù cho bất mãn đối với lão, nhưng dù tình dù lý Ngự Sử đài cũng sẽ không làm gì lão nhân như lão, kể cả Trung Thừa đại nhân.
Nên cho lão, sẽ như bình thường không thiếu của lão chút nào.
Bên kia thì sẽ không giảng tới phần tình cảm này với lão, nếu như cứng rắn chống lại không đưa cho, đó chính là đã đắc tội.
Người có lúc chính là kỳ quái như thế, bình thường chính là càng dễ dàng thương tổn sẽ không thương tổn người của mình.
Lão đương nhiên biết rõ Trung Thừa đại nhân thất vọng về mình.
Cũng biết đơn xin từ chức kia rơi vào trong tay Lại bộ thì sẽ gây ra hậu quả gì.
Hai nhóm người lập tức sẽ ganh đua cao thấp với sự sống chết của 'A Sĩ Hành'. Tờ đơn xin từ chức kia đốt cháy lên không phải ân oán cá nhân, đốt cháy lên chính là đấu tranh giữa hai phe phái.
Lại bộ có thể trước tiên chạy tới nơi đây yêu cấu lấy đơn xin từ chức, cũng đã nói ra rất rõ vấn đề.
Nói r õ một nhóm người trong đó giống như là sói lang ngửi được mùi máu tươi, trước tiên sẽ nhằm vào vết thương bị cắt mà hung tàn nhào tới cắn xé.
Một bên muốn mạng của 'A Sĩ Hành', muốn mượn việc này làm bị thương nặng bên kia.
Bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tien/600194/chuong-123.html