Chương 41: Sự thật
Nếu như không nhìn kỹ, căn bản thấy không rõ hai chữ này, thêm nữa ánh sáng bên trong động cũng không tốt, Thiết Diệu Thanh nhìn qua thì không có nhìn thấy, vẫn chỉ trông thấy Dữu Khánh quỳ xuống đất nhìn chằm chằm trên mặt đất, vô ý thức cũng chằm chằm nhìn kỹ, mới nhìn ra loáng thoáng chữ viết.
Khi phát hiện thấy có dấu vết của chữ viết, nàng mới tỉ mỉ nhìn rõ, không nhìn thấy còn đỡ, vừa thấy rõ là hai chữ "An không" thì cả người triệt để chấn kinh rồi.
Người khác không biết lúc đó nàng viết cái gì lên lòng bàn tay, nhưng chính nàng đương nhiên rõ ràng, cái gọi là Vô Tự thư chính là lòng bàn tay nàng cũng không lưu lại chữ viết, trong đống tro tàn này làm thế nào lại có chữ mình viết trên lòng bàn tay?
Không thể tưởng tượng nổi, huyền diệu khó giải thích, tứ thì khiến nàng cảm nhận được sự uy áp đến từ sâu xa kia.
Cơn giận bộc phát lên, cảm giác đã bị đùa bỡn lúc trước trong nháy mắt biến mất không còn sót lại chút gì, ánh mắt cẩn trọng nhìn nhìn khắp nơi, lẽ nào trong sâu xa thật sự có thần linh đang nhìn chăm chú vào tất cả?
Nàng cảm thấy miệng mình khô khốc, giả bộ không biết gì, hỏi: "Ngươi đang làm gì?"
"An Không... Đây là có ý gì?" Dữu Khánh thầm tự hỏi một câu rồi mới đứng dậy, chuyển sang hỏi nàng, "Lão bản nương, đến tột cùng ngươi hướng thần linh khẩn cầu cái gì vậy, Vô Tự thư đã viết những gì?"
Sau tấm khăn che mặt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tien/600112/chuong-41.html