Đã biết rõ lai lịch những người này, cũng minh bạch những người này vì sao dám đốt lửa nấu ăn trong đêm tối tại Cổ Trủng hoang địa.
Dám bộc lộ, không phải bởi vì thực lực những người này, mà là vì lai lịch của họ. Thương nhân U Giác phụ chỉ cần không làm xằng bậy tại Yêu giới thì trên cơ bản phía Yêu giới cũng sẽ không có người làm khó bọn họ, dù sao U Giác phụ tập trung các loại vật phẩm, cũng là địa phương mà Yêu tu thích đến, vô duyên vô cớ đắc tội thương gia của U Giác phụ không phải là chuyện gì tốt.
Nữ tử đội nón đi tới dưới một gốc đại thụ, tay vịn sợi dây treo trên cây, ngồi ở xích đu và bắt đầu đung đưa, tay áo váy cũng lay động tung bay theo.
Không biết vì sao, Dữu Khánh cảm giác nữ nhân này chất chứa tâm sự nặng nề, trong lòng lại nhịn không được tự giễu, nghĩ lung tùng gì chứ?
Ổn định tâm thần, lại trở về với ý đồ tới đây, hiện đã xác nhận lai lịch những người này, phỏng chừng sẽ không làm ẩu làm càn gì với mình.
Sau khi cân nhắc cẩn thận mức độ rủi ro, Dữu Khánh cởi Linh Mễ vác trên người xuống, lặng lẽ treo tại trên cành cây, giấu kĩ, tiếp đó lắc mình bay về phía đống lửa trên đất bằng, dứt khoát hiện thân.
Làm ra quyết định như thế cũng là vì không còn biện pháp nào, nếu không biết rõ hoàn cảnh vị trí, muốn dựa vào vận may để thuận lợi xông ra Yêu giới là rất khó.
Tất nhiên là nếu muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tien/600108/chuong-37.html