Nàng ta lập tức tìm kiếm khắp nơi, rất nhanh, tại trên một thân cây tìm được hai cây mũi tên cắm vào, mặt trên có vết máu, nàng ngửi thoáng qua liền biết là máu của trượng phu.
Nàng tiếp tục tỉ mỉ tìm tòi trên mũi tên.
Cung tiễn của Đại tiễn sư, chí ít cũng là Mặc Ảnh cung, khi bắn thì phải dốc sức giữ chặt phần đuôi mũi tên, sẽ tại vị trí đó lưu lại rõ mùi vị của người bắn.
Nàng ngửi được, có mùi của hai người, một mùi mờ nhạt, một mùi tương đối nồng đậm, mùi sau hiển nhiên là của người bắn tên sau cùng lưu lại. Nàng phát thệ phải nhớ kỹ mùi vị của tên hung thủ sát hại trượng phu mình.
Khi trở lại phụ cận thi thể trượng phu thì lại phát hiện thấy Mặc Ảnh cung và túi tên bị vứt bỏ, từ trên hai kiện vật phẩm đó nàng đều ngửi được mủi của tên hung thủ lưu lại. Khiến nàng hoài nghi chính là, phát hiện thấy Mặc Ảnh cung vậy mà lại không có dây cung.
Dây cung của loại cung tên này khó mà dùng đao chém đứt, thế nào lại không còn rồi? Không có dây cung làm sao có thể bắn ra mũi tên có lực xuyên thấu mạnh mẽ như vậy?
Đại tiễn sư sau khi bắn chết người cũng không có khả năng sẽ vứt bỏ cung tên của mình mới đúng.
Đó là tình huống gì? Tình huống hiện trường triệt để khiến nàng ta hồ đồ rồi.
Về sau, nàng lại hóa thành hình người, góp nhặt cung tên bắn chết trượng phu nàng. Nàng lập lời thề có một ngày nhất định phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tien/600105/chuong-34.html