Sau khi Dữu Khánh rời đi, Trùng nhi tìm đến một góc mở gói giấy dầu ra nhìn, rõ ràng là mười cái bán hbao trắng trẻo nóng hôi hổi, cắn một ngụm nước thơm chảy mỡ, đúng là bánh bao thịt, tức thì ngon lành cắm cúi ăn một mạch, vẻ mặt hiện rõ cảm giác hạnh phúc.
Đừng thấy hắn vóc người nhỏ gầy, lượng ăn lại không ít, không bao lâu liền làm thịt hết toàn bộ mười cái bánh bao rồi.
Ánh nắng vừa hiện lên, đội ngũ cũng lại lần nữa xuất phát, vị quân sĩ râu ria xồm xoàm kia không có nuốt lời, Trùng nhi quả nhiên được sắp xếp đi trông hành lý, tiến vào trong xe hành lý ngồi ở trên một đống hành lý, so với ngày hôm qua khẳng định thoải mái hơn nhiều.
Kỳ thực ngày hôm qua đến cuối ngày, hắn cũng không cảm thấy có gì mệt mỏi, sức lực một mực dư thừa, nhìn bộ dạng người khác mệt mỏi quá chừng thì còn có phần kỳ quái.
Không biết rằng, đó đều là tác dụng của ba bát cơm Linh mễ kia, hắn cũng không biết luyện võ làm tiêu hao, cũng không biết vận khí thu nạp và luyện linh khí, linh khí trong ba bát Linh mễ đều tản vào trong tứ chi bách hài của hắn, một tháng không ăn không uống cũng không bị đói chết, đi một ngày đường cũng không tiêu hao được bao nhiêu.
Một ngày lại một ngày trôi qua, năm ngày sau, một nhóm người đi ra Liệt châu cảnh nội.
Vừa xuất cảnh, đập vào trước mặt chính là núi non trùng điệp lộ ra một dạng khí thế khác.
Vừa xuất cảnh chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tien/600093/chuong-22.html