Lư Cát Ngỗi đưa ngón tay vạch vạch trên bản đồ, "Vô luận đi vòng theo phía tây Cổ hoang địa, hay là vòng theo phía Nam đều phải đi vòng một vòng lớn, thời gian đi đường sợ rằng phải kéo dài thêm nửa tháng. Vấn đề là, Ti Nam phủ tham dự lần này áp giải, với sự cường thế nhất quán của Ti Nam phủ, tại trên địa bàn Cẩm quốc của chính mình, tất nhiên sẽ không chịu tỏ ra yếu kém mà đi vòng."
Hai người Địch, Ngư nhìn nhau không nói gì, nếu thật sự Ti Nam phủ kiên trì làm như thế, vậy thì còn có gì để nói?
Then chốt là rất có khả năng phát sinh chuyện như vậy. Vì danh tiếng của mình, Ti Nam phủ làm sao có thể dễ dàng khiến ngoại nhân cảm thấy mình sợ phiền phức?
Địch Tàng trầm ngâm hỏi: "Có thể làm cho Ti Nam phủ phái thêm vào nhân thủ hay không?"
Lư Cát Ngỗi: "Tin tức đã âm thầm lan truyền ra rồi. Bây giờ phạm vi Yêu nghiệt tác loạn đã không chỉ là sáu châu Tây Nam, các nơi đều phải hộ tống sĩ tử đi thi, người của Ti Nam phủ có hạn, nào có nhiều nhân thủ để gia tăng số người? Vì Liệt châu mà đặc biệt gia tăng số người? Chẳng lẽ Địch tiên sinh cho rằng Liệt châu có thể khiến cho Ti Nam phủ phá lệ xem trọng hơn hay sao?"
Ngư Kỳ cau mày, "Đây là đem tính mạng sĩ tử các nơi tử như trò đùa."
Lời đã nói thẳng ra rồi, Lư Cát Ngỗi cũng không còn kiêng kị gì nữa: "Tiên sinh nghĩ sao? Đối với một số người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tien/600082/chuong-11.html