Nghĩ một hồi, Nguyên Diệp cũng đành thôi. Chiều dậy mở cửa cũng được. Công tử bột thì đành phải chiều một chút thôi. Cứ thế cả hai cùng nhau ngủ đến khi mặt trời mọc đến đỉnh đầu mới chịu dậy, hay nói đúng hơn là đến giờ đó Tưởng Thừa Khanh mới buông tha cho Nguyên Diệp. Bọn họ lại dậy ăn sáng rồi mở cửa quán, nhưng hôm nay hơi lạ à nha.
Vị khách hôm nay bọn họ đón tiếp lại là Thiên Chủ đương nhiệm.... Thôi xong rồi, kẻ này nổi tiếng khó tính nên cậu phải cẩn thận mới được. Thế là Nguyên Diệp vừa chỉ đạo Tưởng Thừa Khanh nhưng cũng vừa làm công việc của mình, làm sao nhanh nhanh chóng chóng để cho Thiên Chủ không sinh khí với cái quán nhỏ này của cậu.
Nhưng sau đó chẳng biết cậu đã làm sai ở đâu mà tự nhiên lại bị tước quyền kinh doanh quán... Vậy bây giờ mất quyền kinh doanh thì cậu phải làm gì đây? Tiền tuy không thiếu nhưng cậu thích cái nghề này mà. Với lạo còn Tưởng Thừa Khanh ở đây, làm sao mà mang hắn về Thiên giới cùng được?
- Ngài suy xét lại a... Công việc này của ta sao nói bỏ là bỏ được? Với lại...
Thiên Chủ chẳng nói gì mà chỉ lắc đầu từ chối nhiều lời, Nguyên Diệp dưới sự áp lực cũng chẳng biết phải nói cái gì mới đúng. Tưởng Thừa Khanh nghe được hết, khuôn mặt hắn không chút biểu cảm kéo tay Nguyên Diệp rời khỏi Tinh Nguyên Quán. Nguyên Diệp không hiểu chuyện gì nhưng hắn dẫn thì cậu theo vậy.
Nhưng được vài bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-tien-hanh-nghe-ong-chu/2989342/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.