Tiểu đạo sĩ do dự nửa ngày, vẫn là hái hai bụi hôi tuyến thảo, sau đó dùng hai hòn đá đập nát lá cỏ ra nước, đắp lên miệng vết thương.
Ta nằm ở một bên nhìn hắn: “Ai, ngươi từ chỗ nào tới? Muốn làm gì?”
Im lặng là vàng, tiểu đạo sĩ cắn môi không nói lời nào.
“Ngươi làm sao bị thương?”
“Ngươi làm được đạo thuật gì?”
Ta hỏi bảy tám câu, sau cùng hỏi một câu ngươi tên là gì, tiểu đạo sĩ cuối cùng mới mở miệng vàng, nhỏ giọng: “Ta là Lý Kha.”
“Lý Kha?” A đúng, đạo sĩ không giống hòa thượng, hòa thượng vừa xuất gia liền chém tục duyên thế gian tất cả đều là hư vô, tên họ ban đầu cũng từ bỏ, đạo sĩ thì không như vậy. Tên họ bình thường đều có thể giữ lại, các đạo sĩ Toàn Chân giáo trong Xạ điêu đều chỉ là đổi tên mà thôi, họ không bắt buộc phải đổi.
“Là Kha gì?”
Tiểu đạo sĩ dùng cái tay vết thương không nặng nhặt kiếm gỗ đào lên, trên mặt đất vẽ ra chữ.
“Nha, thì ra là Kha này.”
“Ngươi, ngươi biết chữ?”
“Ừ.” Ta gật gật đầu.
“Vậy ngươi… có tên không?”
Ta nhất thời giống như bị đánh một côn vào đầu.
Ta có tên, đương nhiên là có tên. Nhưng là cái tên này…
Đánh chết ta cũng không nói được.
Ta chỉ chớp mắt, thấy rừng hoa đào trong sơn cốc sau cơn mưa càng thêm ẩm ướt tươi đẹp, nói với tiểu đạo sĩ Lý Kha: “Ta tên là Đào Hoa.”
“Đào chi yêu yêu, chước chước kỳ hoa sao?” (1)
“Ừm.”
“Tên rất hay…” Tiểu đạo sĩ vừa mới nói nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ti-dong-38-hao/59744/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.