Con cá vàng quan sát ta từ trên xuống dưới, ánh mắt thập phần khinh thường: “Mượn sách? Ngươi biết chữ?” 
Ta ngẩng ngẩng đầu. Kỳ thực ta rất muốn ưỡn ưỡn ngực thẳng thắt lưng. Nhưng là con nhện đã không có ngực lại chẳng có thắt lưng… 
“Ta đương nhiên biết chữ.” 
Nó nửa tin nửa ngờ: “Được rồi, vậy ngươi đi vào theo ta.” 
Nó vung cái đuôi, làn nước xanh biếc chia ra, lộ ra con đường cát trắng hẹp. 
Có lẽ là thấy ta nhỏ bé, cho nên mở cái đường thủy cho ta cũng hẹp như thế. 
Cá vàng bơi trong nước ở một bên, đi song song với ta. 
Ta bỗng nhiên có loại cảm giác như đi dạo công viên thủy cung của kiếp trước. Cách một lớp thủy tinh dày, người đi, cá bơi ở một bên. 
Trong nước đương nhiên không chỉ có một con cá vàng, còn có con khác nào cá nào tôm tới xem náo nhiệt, có lẽ đầm Bích Thủy thường không có khách đến thăm, hơn nữa khách nhân lại là một con nhện. 
“Tiểu Tâm à, ai thế?” 
“Là khách nhân.” Cá vàng vừa đáp lời vừa nhả bọt. 
“Con nhện à, ngươi từ đâu tới đây vậy?” 
Ta giơ tấm thẻ gỗ đã biến thành rất nhỏ, buộc trên người kia lên, nhưng là không biết lão ngư kia có thể nhìn được hay không. 
“Nha, Đào Hoa quan a.” Lão ngư rõ ràng là biết thẻ bài này: “Đào Hoa quan lại thu nhận đệ tử mới?” 
“Đúng vậy, ngư tiền bối.” Ta khách sáo nói. 
“Hảo hảo luyện, sẽ có ngày xuất đầu.” 
Lão ngư vẫy cái đuôi một cái, không tiếng động bơi ra xa. 
Cá vàng vẫy vẫy vây: 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ti-dong-38-hao/59742/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.