“Tam Lục,” ta ngừng kim trong tay, ngẩng đầu nhìn nàng: “Ngươi không đi sao? 
Trên bàn đè một tấm thiệp, sáng sớm mới đưa tới, “Đường rất xa, khí trời lại lạnh, không đi.” Nàng cũng thu thiệp, thế nhưng vẻ mặt thoạt nhìn không có gì khác với bình thường. 
Thiệp mời thì không có gì đặc biệt, đặc biệt là người đưa thiệp mời tới. 
Lý Phù Phong. 
Tam Lục nghĩ chuyện nghĩ đến xuất thần, ta không dám thở mạnh, chỉ sợ quấy rầy nàng. 
Nàng bỗng nhiên cười cười: “Có một số việc không thể cưỡng cầu. Ta với hắn, chung quy chỉ có duyên phận một đời ấy. Kiếp này, hắn đi đường Dương Quan của hắn, ta qua cầu độc mộc của ta đi.” 
Ánh mắt nàng thản nhiên, ngữ khí cũng thản nhiên. 
Rõ ràng, nàng đã buông, ta nên tiêu sầu. 
Thế nhưng trong lòng lại không hiểu sao ê ẩm. 
Ta xoa xoa mũi, cúi đầu bắt đầu khâu nút áo cuối cùng. 
Có lẽ, thật sự là như vậy. 
Lý Phù Phong làm quốc sư trái lại làm rất thuận lợi. Nhất là sau màn náo động kia, kiếm Tử Dĩnh tung tích không rõ, kiếm Thanh Tác cuối cùng nhận hắn làm chủ… 
Xem ra hắn kiếp này, cũng là phải làm đạo sĩ đến cùng. 
Đáng tiếc cho Tam Lục. Nàng cố chấp như vậy, không biết khi nào, mới có thể lại gặp được một người mình thích. 
Mới có thể gặp được hạnh phúc của nàng. 
Không phải nói bây giờ là bất hạnh, cuộc sống an bình làm cho người ta kiên định, thế nhưng… nhìn thân ảnh của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ti-dong-38-hao/2199865/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.