“Sư phó? Sư phó?”
Ta giương mắt nhìn hắn.
“Ngươi nghĩ cái gì thế? Ta hỏi ngươi kìa.”
Ta cúi đầu.
Thật sự là, chuyện không hay ho.
Bàn tay ta nắm chặt, lại buông ra.
Xa xa, vị trí nhà kho phía sau truyền đến một tiếng thét chói tai.
Hôi Đại Mao sửng sốt, sau đó tay ta vẫy, một sợi tơ từ ẩn mà hiện, mảnh hơn sợi tóc không bao nhiêu, kéo căng, từ đằng xa kéo về đây.
Kéo tới, là một con nhện tinh mãnh liệt giãy giụa không ngớt.
Ta nhận ra, nàng chính người là ngày hôm qua, nói hâm mộ ta.
Nàng vốn giãy dụa rất lợi hại, sau khi bị tơ nhện kéo qua chỗ rẽ, nhìn thấy ta và Hôi Đại Mao ngồi dưới hành lang uống trà, nàng ngược lại không giãy giụa nữa.
Cũng đúng, bị thấy mất rồi, giãy giụa hơn nữa cũng giãy không ra.
Đại Mao sửng sốt, nhìn nhìn ta, lại nhìn nhìn con nhện bị trói kéo tới.
Lúc này ta nghĩ lại là chuyện chẳng liên quan chút nào.
Trước kia, ta từng đặt tên cho đám nhện, có điều các nàng phần lớn không hài lòng. Ta cho rằng những cái tên này rất hay mà, hoàn toàn chiếu theo quy phạm của thời đại này, Phương Thục Trinh Tĩnh các loại, có gì không tốt? Ít nhất hay hơn so với chúng ta vào Đào Hoa quan, sư tỷ cho mỗi người một cái số thứ tự chứ? Vì các nàng đều nói không thích, về sau ta cũng không lôi thôi nữa, với lại, ta cũng thực sự không nhớ được những cái tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ti-dong-38-hao/2199834/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.