Giằng co trọn một ngày, ta đang kỳ quái ta sao còn chưa có ngã lăn quay.
Về sau ta cũng hiểu, những người đó tầng tầng lớp lớp, xảo trá tai quái làm khó yêu cầu, cơ bản đều là hướng về phía Phượng Nghi. Có lẽ hắn bình thường quá cao ngạo, oán hận chất chứa rất nhiều, mọi người toàn thừa dịp hôm nay làm khó hắn, lý do không thể đơn giản hơn, tân lang quan hôm nay phải mặc người làm khó, cho dù đối phương yêu cầu vô cùng quá đáng cũng không thể trở mặt đánh người. Bất quá, bọn họ cho dù muốn làm khó, cũng phải làm khó được đã. Tỷ như có người ồn ào bảo ta giẫm một chân lên ghế để cho Phượng Nghi chui qua dưới váy… Khụ, người nọ còn chưa kịp thét lên, bị một ánh mắt của Phượng Nghi bắn qua, lập tức nín tiếng không nói. Còn có người bảo hắn biểu diễn kiếm pháp đắc ý, người này không có bị Phượng Nghi lườm, người xung quanh đã phản đối trước, nói là ngày đại hỉ không nên động đao kiếm.
Tóm lại, một ngày lộn xộn, làm cho đầu óc người ta choáng váng…
Ta cảm giác ngày này, đặc biệt dài lâu.
Bóng đêm dần dần đậm, hôm nay đặc biệt mở ra cửa sổ lưu ly, ban ngày đã qua, tuyết yên lặng bay xuống, tiền đường hậu viện giăng đèn kết hoa khắp nơi, chiếu bên trong động giống như ban ngày. Phần lớn tân khách đã cáo từ, còn có một số quan hệ thân thiết với Phượng Nghi lưu lại, tỷ như sư bá, sư cô bọn họ, còn có Tử Hằng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ti-dong-38-hao/2199829/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.