Trong khe đá, có một thanh âm trầm trầm nói: “Cám ơn ngươi, tiểu muội, ta không đói bụng, chính ngươi ăn đi.”
Ta sửng sốt, thanh âm này… thanh âm này vì sao…
“Tiểu Tâm?”
Trong khe đá bỗng nhiên trầm mặc, sau đó qua một lúc lâu, thanh âm kia nói: “Ngươi là… Tam Bát tỷ tỷ sao?”
Ta nhớ ra rồi, lúc ấy trong đầm Bích Thủy… phần lớn tôm cá nhỏ có chút linh tính, đều tự nhận là họ Bích, Tiểu Tâm… Tên của nàng hẳn là Bích Tâm.
Trong lòng ta vừa hoài nghi, vừa lo lắng, còn có chút sợ hãi không hiểu vì sao, lấy ra một viên minh châu chiếu sáng. Chậm rãi đi một bước về phía trước: “Tiểu Tâm, là ngươi sao?”
“Tam Bát tỷ tỷ…”
Ta lại đi về phía trước, ánh sáng của minh châu chiếu vào khe đá, ta nhìn thấy một khuôn mặt cá cực xấu, màu xanh đen từ bên trong lộ ra, thanh âm dè dặt, còn thận trọng hơn ta: “Tam Bát tỷ tỷ, ta là… Tiểu Tâm.”
Tiểu Tâm? Ta kinh ngạc nói không nên lời.
Nàng sao lại biến thành như vậy? Nàng cũng đã có mấy trăm năm đạo hạnh, sớm cũng đã tu thành nhân thân, ta lần trước trên đường đi kinh thành còn từng gặp nàng. Thế nhưng nàng, nàng bây giờ sao lại… Cho dù nàng bởi vì nguyên nhân gì bị thương, đánh về nguyên hình, vậy nguyên hình của nàng cũng là một con cá vàng xinh đẹp chứ, sao lại là bộ dáng như bây giờ? Mắt lúng liếng xinh đẹp biến thành mụn nước sưng phù xấu xí, vảy cá mỹ lệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ti-dong-38-hao/2199791/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.