🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nói thật ra, né hai năm, ngoại trừ làm đạo hạnh của ta nhảy vọt ra, không làm can đảm và dung lượng não ta tăng lên bao nhiêu.



Cũng phải, năng lực có thể tu luyện sau này, còn trí tuệ… lại không có cách nào. Từ nhỏ đã không phải loại người thông minh ấy, có bế quan, luyện vẫn là thân thể mà không phải đầu óc.



Hơn nữa, ta không có nghĩ đến, ta bế quan hai năm, Phượng Nghi hắn thế nhưng không có đi, ngược lại ở chỗ này trường kỳ trú đóng.



Ta nghĩ, ta… bế quan hai năm, lựa chọn này không chắc đã đúng.



Có lẽ ngay từ đầu, ta nên thẳng thắn nói rõ chuyện này với hắn.



Đúng vậy, đích xác, hắn là thiên địch của ta, ta ăn không được hắn, độc không chết hắn.



Thế nhưng ta không yêu hắn.



Ta… trước kia yêu chính là Lý Kha, cho dù hắn giờ đây không còn nữa, nhưng ta sau này, cũng sẽ không yêu một con chim làm cho ta luôn luôn sợ hãi chứ.



Ta tình nguyện cô đơn như thế cả đời, cho dù không có bạn đời, ta còn có bằng hữu, còn có đồ đệ, còn có đồng tộc.



Không có tình yêu, ta có tình bạn, tình thân…



Ta cũng không biết rằng ta thế nào cũng phải gả chồng trải qua nửa đời sau của mình, nhất là lại gả cho một người khiến cho ta toàn thân không được tự nhiên.



Ta bảo một con chuột chiêu đãi con chim sẻ kia một ít lạc rang. Sau đó mời nó mang hộ lời nhắn về. Nói ta ngày mai

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ban-ti-dong-38-hao/2199752/chuong-97.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Bàn Ti Động 38 Hào
Chương 97: Hoa đào mỹ tửu chén dạ quang
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.